Cuối năm trở về, ba Dận Từ đều đen gầy nhiều, đặc biệt là Dận Đường, cái bụng vốn dĩ nhô biến mất, ngay cả khi đang mặc áo bông, vòng eo cũng lộ đường cong. Người những tinh thần hơn mà thoạt càng trai hơn nữa.
Sau khi thấy bọn họ, xác định bọn họ hối hận, Khang Hy lập tức hạ thánh chỉ.
Lúc mới hoá đám Liêm vương khơi?
Vân Mộng Hạ Vũ
Lương phi và Nghi phi cả, các nàng đều đây là ý của con , nhưng Ôn phi và Chiêu phi chút chịu .
Mỗi tiến cung, đối mặt với hai nước mắt đầm đìa, Dận Nga chỉ cảm thấy đau khổ đến tột cùng, đặc biệt là dưỡng mẫu ít khi , điều khiến Dận Nga đặc nên khuyên giải như thế nào.
"Con với hoàng thượng, con ." Chiêu phi chỉ Dận Nga, phát hiện cho dù rơi lệ cũng vô dụng, vì thế lau khô nước mắt lệnh.
Dận Nga cúi đầu nhẹ giọng như kiên định : "Con , đây là cơ hội khó , con cũng bên ngoài Đại Thanh rốt cuộc rộng lớn đến nhường nào."
"Con cứng cáp , lời bổn cung ?" Trong mắt Chiêu phi loé lên một tia phẫn nộ, mở miệng .
Dận Nga ngẩng đầu lên, dưỡng mẫu mà vẫn luôn kính trọng, nghiêm túc giải thích : "Không là con ..."
"Bốp!" Thấy trả lời, Chiêu phi trực tiếp giáng một cái tát về phía .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-788.html.]
Dận Nga thể né tránh, nhưng tránh, cái tát cứ thế giáng mạnh mặt .
Chiêu phi ngây ngẩn cả .
"Ngài yêu thương con, chẳng qua cũng chỉ vì con là hoàng tử, thứ ngài yêu thương chỉ là một vị hoàng tử mang huyết mạch của Nữu Hỗ Lộc, nhất định là con. Từ đến nay ngài bao giờ con cái gì?" Dận Nga Chiêu phi từng chữ từng chữ những lời trong lòng với dấu bàn tay đỏ bừng mặt.
trong lòng Cửu ca, chính là duy nhất công nhận, thậm chí Dận Nga còn tự tin rằng, so với Thập Nhất , Cửu ca còn coi trọng hơn, vì thế : "Ngài luôn cảm thấy trả giá nhiều vì con, con nhất định theo ngài trong chuyện, nhưng ngay cả Tứ tỷ tỷ do ngài sinh thành, ngài cũng thể chăm sóc và yêu thương thật , con thể tìm tưởng cái gọi là thật lòng của ngài?"
Chiêu phi mấp máy môi, ngơ ngác chằm chằm Dận Nga, đứa con do một tay nuôi lớn nhưng dường như bao giờ hiểu rõ .
"Con vẫn luôn với ngài rằng, việc thành với phúc tấn lúc là con tự cầu xin hoàng a mã, bởi vì con hề bất cứ suy nghĩ tranh quyền đoạt lợi nào, yêu quyền thế địa vị là ngài, mà con cả đời sung sướng lo nghĩ." Nói xong, Dận Nga lập tức hành lễ rời , mặc kệ náo động ầm ĩ phía .
Có mấy lời từ lâu , nhưng ngại vì ân sinh ân dưỡng nên vẫn luôn kìm nén, hiểu, thành thật nhận là một như thế nào, thừa nhận khác mạnh hơn , thành thật kiên định sống tiếp chẳng sẽ hơn ?
Dận Nga với năm dấu tay in mặt khiến Dận Đường vô cùng đau lòng, đây là Thập của đấy! Cho dù khiến tức giận như thế nào chăng nữa, cũng từng động một đầu móng tay của , kết quả bây giờ đánh, hơn nữa còn là đánh mặt?
Không cần đánh là ai, Dận Đường cũng trả thù.
Dận Nga ngăn cảm.
"Ngài xem Tiểu Thập nghĩ như thế nào mà để mặc Chiêu phi bậy như chứ?" Huệ phi cho dù tức giận như thế nào chăng nữa cũng bao giờ đánh thể diện của Đại a ca, Dận Đường chỉ cảm thấy con ruột đúng là con ruột, con Chiêu phi quả nhiên lòng đen tối, vì thế chạy đến hậu viện oán giận với Minh Huyên.