"Nói lý." Khang Hy thấy đám con cháu việc hăng say như , ngẫm nghĩ cảm thấy cũng , nên đích xuống đất.
Hoàng thượng xuống ruộng, triều thần đương nhiên sẽ khen ngợi ngớt.
"Một mảnh đất chỉ lớn chừng đó, đừng giẫm lên hết." Minh Huyên thấy bọn họ còn xuống, lập tức mở miệng ngăn cản.
Vân Mộng Hạ Vũ
Hoàng thượng việc, triều thần , đưa mắt , đó bắt đầu tìm việc , hoặc là thu dọn đồ đạc, hoặc là xổm xuống nhổ cỏ mặt đất."
"Nương nương, hình như hạt giống giống bình thường?" Lý Quang Địa đủ loại hạt giống đầy đặn trong các túi bên cạnh, tò mò hỏi.
Minh Huyên Dận và Hoằng Yến đang cúi trồng trọt, tuỳ tiện : "Những thứ đều là do bổn cung lựa chọn từng hạt từng hạt, mười mấy cân hạt giống mới lựa gần nửa cân, bổn cung thử xem nếu hạt giống hơn một chút, thể trồng cây con khoẻ mạnh hơn ?"
Nàng sợ khác sự khác thường, lúc nàng chọn hạt giống, Khang Hy còn đến và giúp nàng chọn gần nửa đĩa.
"Nương nương... Vất vả ." Chọn từng hạt từng hạt? Ngay cả một cao quý như hoàng quý phi cũng thể cố gắng như , Lý Quang Địa cung kính hành lễ với Minh Huyên.
Những hạt giống mà nông dân dùng để trồng lương thực vốn nhất, chọn những thứ hơn nữa từ bên trong đó, mảnh đất đặc biệt dùng phân bón bón qua, chắc chắn thể bội thu.
Thấy đều chuyện để , vì để vẻ cao ngạo khi ở bên cạnh, Minh Huyên cầm giấy bút vẽ một bức tranh cày bựa bội thu.
Mảnh đất thoạt lớn lắm, thể chịu nổi nhiều , khi hoàng thượng đích xuống, lập tức trở nên nghiêm túc hơn nữa, cũng thêm những trồng trọt chuyên nghiệp giống như Dận Chân, chỉ trong vòng nửa ngày thành việc gieo trồng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-785.html.]
Sau khi lên bùn đất, Khang Hy đỡ eo, một đám nhi nữ đang hi hi ha ha, mới trào dâng một chút xúc động thì tiếng gào rống của Dận Thì cắt ngang.
Bởi vì Hoằng Dục nhà Dận Thị cầm địa long bằng hai tay dù doạ Hoằng Tình, kết quả Hoằng Yến ngăn cản.
Khang Hy khựng một chút, đột nhiên nhớ đến cảnh tượng Đại cách cách của nhà Dận Thì cũng cầm địa long trong tay.
Nhìn dáng vẻ giận dữ của Dận Thì, Minh Huyên cũng ngừng cảm thấy sự đáng sợ của gien di truyền. Nhi nữ đều bướng bỉnh nghịch ngợm như , thể thấy gien di truyền của Dận Thì vô cùng đáng sợ, chẳng trách Huệ phi với Đại phúc tấn rằng sức khoẻ quan trọng hơn.
Mặc dù Minh Huyên sợ mấy thứ , nhưng đột nhiên thấy trong tay đứa nhỏ nghịch ngợm cầm nhiều địa long như từ lúc nào, lập tức cảm thấy khó chịu, trực tiếp tránh ở lưng Dận Tự đang gần nàng nhất.
Cuối cùng mặt chúng triều thần, Dận Thì vẫn quật cường vỗ rớt thứ đồ trong tay nhi tử, bế lên, đó vỗ mạnh m.ô.n.g nhóc mấy cái.
Khang Hy vốn dĩ còn dẫn theo nhóm con cháu tụ tập một chút, nhưng bởi vì cảnh tượng mất mặt mắt, dứt khoát từ bỏ ý định.
"Làm công việc mệt nhọc, dơ bẩn, nặng nhọc, di mẫu đừng tự lấy, nhiều nô tài như mà!" Sau khi rời , Dận ở uống một ngụm nước thạch lựu Minh Huyên bưng cho nhóc, dặn dò.
Minh Huyên cầm lấy một cây kim thêu, dùng đuôi kim giúp Hoằng Yến gạt bỏ bùn đất còn sót trong kẽ móng tay, khi sạch mới : "Ta ngốc, con đừng lo lắng."
Nói xong, nàng cúi đầu hỏi Hoằng Yến: "Có mệt ? Còn ở đây giúp trồng trọt nữa ?"
"Mệt, nhưng vẫn giúp!" Hoằng Yến gật đầu, nương nương yếu ớt xinh , nghiêm túc : "Mã ma, chuyện ngài thể , Hoằng Yến cũng ."