Nói chuyện gần gũi như khiến cho khí xung quanh trở nên ấm áp lạ thường.
Bá tánh sợ thô lỗ mặt thái tử tuấn giống phàm nhân , từng đều sửa sang y phục trong vô thức, lúc ăn đồ ăn cũng cẩn thận nhai nuốt, dám phát tiếng.
Vân Mộng Hạ Vũ
Trước thái tử và chư vị hoàng tử tự phát lương thực cứu tế, hoàng thượng hạ chỉ miễn thuế ba năm kế tiếp, tuy các bá tánh đều xanh xao vàng vọt, nhưng trong mắt ai nấy đều ánh sáng.
Sau khi Minh Huyên tin tức thì cảm thấy vô cùng tự hào, trở về bảo Nhục Nhục thư khen ngợi ca ca, còn chuẩn tự tay cho Dận một bông hoa nhỏ màu đỏ.
"Bảo Thành ." Khang Hy Minh Huyên đang dán hoa, đột nhiên mở miệng .
Minh Huyên cúi đầu, cẩn thận dán giấy đỏ lên một chiếc que mỏng, cũng ngẩng đầu, chỉ : "Chuyện đó là đương nhiên , cũng xem là ai nuôi dạy? Nếu để thần , thực sự thế gian hài tử nào ưu tú, hiếu thuận và ngoan ngoãn như Bảo Thành." Cho nên cũng đừng biệt nữu* nữa, cứ truyền ngôi vị hoàng đế cho Dận là ?
(*Biệt nữu: khó chịu, mẩy. )
Ưu tú ư?
!
Khang Hy nhớ đến dáng vẻ Dận bảo vệ , còn chuyện bí mật báo cáo với khi ngoài, Khang Hy Bảo Thành của , nhưng mà... Khang Hy nâng tay lên, thực sự hoài niệm tuổi trẻ mạnh mẽ qua của .
Hiếu thuận ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-762.html.]
!
Bảo Thành cảm thấy Tác Ngạch Đồ ý đồ gây rối, trực tiếp với , hề giấu giếm, thậm chí còn sẵn sàng phối hợp với để câu hết tất cả những kẻ tham dự. Vì hoàng a mã mà tiếc tự hủy căn cơ.
mà đây oai hùng như a! Khang Hy tay của , chút cam lòng, bây giờ, ngay cả b.ắ.n tên cũng chuẩn như nữa.
"Hoàng thượng, trong những đồng trang lứa, ngài là giữ gìn nhất , đời trăm năm, ngài còn hết một nửa, hoài niệm quá khứ sớm như ?" Minh Huyên thấy Khang Hy nhắc đến lực đạo b.ắ.n cung năm xưa, ngẩng đầu lên : "Dù thế nào thì thần đều cảm thấy còn trẻ."
Khang Hy hít sâu một , hỏi: "Trước khi xuất cung nàng như thế nào? Nhân lúc chân tay còn nhanh nhẹn ngoài dạo? Sao bây giờ trẻ tuổi ?"
"Ngài tin lúc thần tám mươi tuổi vẫn thể quấn lấy ngài đòi tới Thái Sơn leo núi ?" Minh Huyên đặt hoa trong tay xuống, hất cằm đắc ý Khang Hy.
Bày tư thế tin thì cứ thử xem, khiến cho tâm trạng của Khang Hy lập tức thoải mái hơn.
Minh Huyên thấy thế, cũng mặc kệ lão nam nhân đang mẩy, cảm thấy là quá bận rộn, vì , nàng cẩn thận đưa bông hoa cho , để đưa cho thái tử.
Trong tay Khang Hy cầm một bông hoa màu đỏ, bước đường, đó ném cho Dận cả hoa và bức thư nhiệt tình khen ngợi .
Dận cầm lấy hoa, chút buồn , nhưng trong lòng vô cùng nhảy nhót. Sau khi xem xong thư khen ngợi của thì càng lớn.
Tình hình của nạn dân khống chế, Khang Hy tiếp tục chuyến Nam tuần, vượt qua Hoàng Hà và đến Hoài An, để mấy Minh Huyên ở nghỉ ngơi một chút, còn mang theo mấy thái tử thị sát đê.
"Theo sát hoàng a mã của con một chút, đừng về phía bờ sông, bên cạnh nhất định là thể tin , đừng để lạ mặt đến gần, nhớ ?" Trước khi , Minh Huyên đặc biệt dặn dò. Thậm chí còn cho chuẩn thêm hai bộ y phục, giày vớ cho bọn họ mang theo. Dận gật đầu, thông minh : "Nhờ di mẫu chăm sóc Hoằng Yến."