Thanh danh của thái tử càng ngày càng thịnh, hầu hết các a ca khác cũng ý định tranh đấu, các nương nương trong cung đương nhiên cũng bằng lòng qua với Minh Huyên, dù lúc cũng mâu thuẫn gì quá lớn.
Qua năm, thái tử phi vốn tùy giá, nhưng vì thể khỏe, kết quả trẩn thai, cho nên lưu . Minh Huyên lập tức dặn dò Dận trở về mời Phú Sát phu nhân tiến cung chăm sóc, cũng nhờ Huệ phi, Vinh phi và Nghi phi quan tâm giúp đỡ.
"Xem giao hảo với các nàng cũng chỗ ." Trước khi xuất phát, Minh Huyên còn cảm thán với Dận .
Dận khẽ, : "Nếu di mẫu thích thì thể qua , nếu thích thì cũng cần miễn cưỡng."
"Làm hàng xóm mấy chục năm, cũng thù oán gì, các nàng đều khen , đương nhiên sẽ chán ghét." Minh Huyên lắc đầu , cần bọn họ thích khiêu vũ thật , chẳng qua đều là yêu con nên lo lắng mà thôi, nàng cũng tổn thất gì.
Dận nghiêm túc hết lời của di mẫu, di mẫu ghét những chuyện thì yên lòng, khi đỡ Minh Huyên lên xe ngựa, mới mang về phía .
Tay dắt theo Tiểu Nhục Nhục, Dận nghiêng cô bé, : "Lần ca ca... Xong việc, sẽ mang ngoài chơi, ?"
"Có thể mang Mã Lan Thái cùng ạ?" Nhục Nhục thiếu niên cách đó xa đang vẫy tay với , đầu hỏi ca ca.
Dận lập tức đen mặt, mở miệng : "Không thể!"
Vân Mộng Hạ Vũ
Nhục Nhục khúc khích, lắc lắc tay Dận , nũng : "Muội nhiều nơi, thái tử ca ca đều cùng , nếu cùng , sẽ để Mã Lan Thái cùng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-758.html.]
"Cô xong việc... Cô đồng ý với ." Dận hít sâu một , gật đầu liên tục . Hắn cũng điên, thể để ngoài chơi với nam nhân khác?
Bởi vì ca ca ở bên cạnh, thiếu niên ở cách đó xa Nhục Nhục ném đầu. Ở trong lòng cô bé, mặc dù bằng hữu chơi cùng quan trọng, nhưng bao giờ so sánh với thái tử ca ca.
Nhục Nhục túm ống tay áo của thái tử ca ca, ủy khuất kể cho những lời của Đại chất nhi, Hoằng Yến cả ngày chỉ thích sách, còn cô bé ngốc nghếch, cô bé học toán .
Dận nhíu mày : "Hoằng Yến như , vì đánh nó?" Hiển nhiên Dận ủng hộ hành vi nhạo Nhục Nhục của nhi tử.
"Muội đau lòng, xuống tay ." Nhục Nhục bĩu môi : "Đó chính là Đại chất nhi của , ngày thường cũng ăn một , Đại chất nhi còn che chở , sẽ đánh thằng bé ."
Dận buồn , : "Vậy giúp đánh nó, ?"
"Không cần !" Nhục Nhục vội vàng lắc đầu : "Không cần, cần, thái tử ca ca, đừng đánh Đại chất nhi, nếu , sẽ bao giờ nhỏ với nữa."
Dận đỡ cô bé lên xe ngựa, : "Nể mặt Thập công chúa của chúng , cô tha cho tên nhóc đó , ?"
"Huynh các con đang gì ?" Khang Hy đang dạy Hoằng Yến chơi cờ, sang hỏi.
"Không gì ạ! Hoàng a mã, mệt ? Con đ.ấ.m lưng cho nhé!" Nhục Nhục vội vàng đến bên cạnh Khang Hy, đó xuống ân cần bóp vai cho : "Hoàng a mã, xuất cung con thể ngoài chơi với thái tử ca ca ? Phong cảnh Giang Nam , nhưng nữ nhi thấy bao giờ!"
"Được!" Khang Hy thuận miệng trả lời, đó : "Sang bên trái một chút, đúng đúng đúng, chính là vị trí đó, Thập công chúa của trẫm đúng là thông minh lanh lợi. Chờ trẫm xong việc, thiên hạ thái bình, nhất định sẽ mang các con ngoài chơi."