Khang Hy : "Còn trẫm dùng miệng truyền khí cho mấy nữa?"
Đối với việc hoàng a mã truyền khí cho , Dận Thì quả thực nhắc , chỉ cần nghĩ đến cả liền thấy thoải thoái.
Giữa việc hoàng a mã truyền khí cho và học bơi, thà sợ hãi cũng chọn việc .
Lúc tin tức Dận Thì mưu hại thành truyền về trong cung, Huệ phi trực tiếp đến quỳ cửa Vĩnh Thọ cung.
Minh Huyên cũng chuyện, nàng vội vàng cho bọn họ .
"Vốn nên phiền nương nương, nhưng quả thực là..." Huệ phi đỏ mắt dập đầu thật mạnh với Minh Huyên.
Đáng thương cho tấm lòng phụ mẫu trong thiên hạ, Minh Huyên vội vàng cho đỡ nàng dậy: "Người cứu Trực quận vương là hoàng thượng, cũng giúp đỡ gì, Huệ phi đừng như ."
"Nếu Thập công chúa thì hoàng thượng truyền khí cho Bảo Thanh như nào? Nếu thái tử ngừng ấn n.g.ự.c cứu giúp, Bảo Thanh chỉ sợ ..." Huệ phi ôm mặt cả run rẩy. Nàng thể tưởng tượng nếu như Bảo Thanh mất, nàng sẽ sống thế nào.
Minh Huyên cụp mắt than thở: "Cũng là trùng hợp thôi, hài tử ngoài cẩn trọng hơn."
Lần là Dận Thì, thì ? Liệu tiểu tiểu Tứ, Nhục Nhục hoặc là... Bảo Thành?
Vừa nghĩ đến đây Minh Huyên thấy hối hận vì cùng nam tuần.
Có lẽ là sự lo lắng của Minh Huyên nên Dận thường xuyên gửi thư về. Minh Huyên đang an ủi nên trong thư hồi âm nàng luôn thể hiện bình thường, nhưng trong lòng vẫn thể nào yên tâm .
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-729.html.]
Bởi vì ngày mười lăm tháng chín năm ngoái thái tử phi sinh nhi tử thứ hai nên thể vẫn chứ kịp hồi phục. Lần nam tuần Dận đưa nàng theo. Việc dọc đường thường xuyên gửi thư cho hoàng quý phi và thái tử phi, Khang Hy cũng . Thậm chí còn bảo Dận , đợi khi hồi cung sẽ đích dạy vỡ lòng cho Hoằng Yến.
Mưu sát hoàng tử, thậm chí ngay mí mắt Khang Hy, Minh Huyên tin đây là việc do đám Chu Tam thái tử của hội phản Thanh phục Minh Bạch Liên giáo gì đó .
Dù nếu bọn chúng thể xâm nhập sâu như thì sớm hành động , hà tất đợi đến bây giờ?
Sau khi Dận Thì suýt nữa mưu sát thì còn việc gì ngoài ý xảy nữa. Đông Quốc Duy ngày đêm bôn ba, ông tra khảo bộ những liên quan vẫn tìm , thậm chí còn vì mà thỉnh tội với Khang Hy.
Khang Hy vốn tin tưởng cữu cữu nên mới giao nhiệm vụ nặng nề cho ông , kết quả ông chẳng điều tra gì thêm. Khang Hy tức giận nhưng đôi mắt đỏ sọc và đôi môi khô khốc của ông ...
"Trẫm , phiền cữu cữu , cữu cữu nghỉ ." Cữu cữu già ... Tâm trạng của Khang Hy phức tạp, .
Lúc Đông Quốc Duy thấy thái tử đang chơi đùa với , ông cung kính hành lễ xong mới lảo đảo rời khỏi.
"Ca ca, ?" Nhục Nhục thấy ca ca chuyên tâm liền chu môi hỏi.
Dận cúi đầu mỉm : "Không , chỉ là thấy tiểu Nhục Nhục nhà chúng mặc bộ y phục xinh quá, đang nghĩ xem còn mẫu nào khác nữa ?"
"Ngạch nương nhiều bức tranh..." Tâm trạng của Nhục Nhục sa sút, cô bé nhớ ngạch nương . Nếu ngạch nương ở đây, ngạch nương nhất định sẽ thiết kế cho cô bé nhiều, nhiều chiếc váy xinh .
Dận vươn tay xoa đầu tiểu cô nương, nhẹ : "Di mẫu cũng đang nhớ . Muội và di mẫu đang thương nhớ lẫn , thật may quá."
Nhục Nhục nghiêng đầu suy nghĩ, cô bé nghĩ ngạch nương giờ cũng đang nhớ , đắn đo một lúc, cô bé hưng phấn : "Muội chọn thật nhiều trang sức xinh và vải vóc cho ngạch nương."