Dận đầu di mẫu một cái, đó với Khang Hy: "Hoàng a mã, nhi thần xem ."
Cậu xong liền ngoài, Dận Chân cũng theo.
"Nàng ngủ ." Khang Hy xoa huyệt thái dương đang ẩn ẩn đau, cảm thấy thể của vẫn khỏi , cần nghỉ ngơi.
Lúc ở bên ngoài thấy thư từ trong cung gửi đến, Khang Hy còn chờ mong gặp các hài tử. khi gặp gỡ cảm thấy gặp cũng chẳng cả.
Từ ngày các công chúa và a ca cùng học, xác suất bọn chúng đánh cao hơn nhiều, cũng lười quan tâm.
Lúc Lương Cửu Công đỡ Khang Hy trở về Dưỡng Tâm điện, đường nhỏ giọng : "Thuần Hi công chúa gửi thư thỉnh tội, đánh tàn phế của phò mã ."
"Ai đánh? Sao khiến Thuần Hi tức giận? Hài tử nay vẫn luôn dịu dàng." Khang Hy ngập ngừng một lúc mới hỏi. Hắn hề nghi ngờ Đại công chúa của chủ động gây chuyện, mà phản ứng đầu tiên là nàng chịu uất ức.
Lương Cửu Công nhỏ giọng : "Thuần Hi công chúa cầm s.ú.n.g đánh, bởi vì của phò mã trêu chọc công chúa... và cung nữ của ."
Vân Mộng Hạ Vũ
"Đáng đánh, đánh chết?" Khang Hy phẫn nộ . Nghĩ đến Đại công chúa trong cung vẫn luôn dịu dàng, phong phạm của trưởng tỷ mà cũng tức đến mức tay, thể thấy đối phương quá đáng đến mức nào.
Lương Cửu Công trầm ngâm một lúc mới nhẹ giọng : "Đánh đến mức thể tưởng tượng nổi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-635.html.]
Nghe cầm chắc nên trượt tay, nhưng lời khác tin ông , còn Lương Cửu Công thì tin. Bởi vì mấy công chúa ở Thượng Thư phòng ngày thường đều thích chơi s.ú.n.g ở bãi bắn. Thuần Hi công chúa cũng giỏi, còn từng hoàng thượng khen ngợi, nhưng hình như hoàng thượng quên mất .
Khang Hy trầm mặc... Mức độ hung tàn vượt qua nhận thức của . vẫn cho ám vệ thúc ngựa chạy nhanh truyền lời cho Thường Ninh, bảo phái xử lý sạch sẽ chuyện , đừng để hậu hoạn.
"Lại phái truyền tin cho Đại công chúa, nhiều thị vệ, cung nhân như , hà tất tự động tay? Nếu như nhân thủ đủ dùng thì bảo Cung vương điều thêm vài cho nó, đừng uất ức bản . Nói với nó đừng sợ, hoàng a mã ở đây, cần sợ chuyện gì hết." Sau khi uống thuốc xong lên giường, Khang Hy dặn dò.
Lương Cửu Công cúi đầu co rút khóe miệng, ông đang chuẩn ghi . Lại thấy Khang Hy dậy bảo Lương Cửu Công mài mực, tự tay một bức thư an ủi.
"Hài tử chắc đang hoảng loạn, nhanh chóng mang qua, bảo nó đợi năm trẫm sẽ triệu nó về kinh." Gấp thư, Khang Hy xong mới tiếp tục trở về ngủ.
Cho dù là dưỡng nữ, bao nhiêu năm nay cũng yêu thương, nghĩ đến việc gả nàng chịu uất ức, Khang Hy liền thấy trong lòng là mùi vị gì.
Lúc Lương Cửu Công cho gấp rút mang thư liền về hướng Vĩnh Thọ cung. Ông hi vọng từ đáy lòng là hoàng quý phi nương nương thể sinh một công chúa, với khí thế của hoàng thượng, đến lúc đó cho dù xé rách trời cũng bảo vệ.
Việc Thuần Hi công chúa đánh tàn phế của phò mã, Minh Huyên cũng . Lúc đối phương trêu chọc công chúa mới chịu kết cục như , Minh Huyên còn một câu 'đáng đời!'
"Không quản nửa thì đáng đời khác đánh tàn phế." Đến công chúa cũng dám trêu chọc, thể thấy ngày thường phách lối đến mức nào? Minh Huyên chẳng hề đồng tình chút nào.
Mà các công chúa trong cung tin việc đầu tiên hoàng a mã là thư an ủi Đại tỷ tỷ, hề trách mắng câu nào, thậm chí còn mắng mỏ đối phương, trong lòng các nàng cũng hiểu rõ.