Quách Lạc La An Nhã gì, thời gian cứ lắc lư mặt Bát ca ca, đúng là chán ghét đến cực điểm!
Dận Tự cũng tính gật đầu : "Người cũng biểu ca của , tại cần giảng bài? Hơn nữa... Chỉ cảm thấy thôi!" Việc học tập của kém hơn so với Tứ ca, chữ cũng , chỉ Y Lặc Giai thích quấn lấy .
"Bát ca ca, nhất!" Y Lặc Giai ngẩng đầu lên nghiêm túc : "Huynh thực sự , ngay cả hoàng thượng cũng , còn hoàng quý phi, hoàng quý phi, ngài xem Bát ca ca của nhất ?"
"Trong lòng , Dận nhất, đó đến đến lượt Tiểu Tứ, Tiểu Bát và Y Lặc Giai, các con đều là những đứa trẻ ngoan." Minh Huyên trực tiếp trả lời.
Không ai thể sánh với vị trí của thái tử ca ca trong lòng hoàng quý phi, thấy câu trả lời thành thật , khuôn mặt Dận Tự đỏ bừng lên, lúc bé mới vô thức phát hiện hoá hoàng quý phi vẫn rời .
Y Lặc Giai vui vẻ với Dận Tự rằng, trong lòng cô bé, Dận Tự là nhất, còn hoàng quý phi và Lương quý nhân...
Dận Tự đỏ mặt tía tai thấy câu khoe khoang trắng trợn của Y Lặc Giai, vội vàng hành lễ với Minh Huyên, đó hai đứa nhỏ vô cùng vui vẻ chạy bên ngoài chơi.
Vân Mộng Hạ Vũ
Minh Huyên bưng chén lên nhưng cảm thấy bụng no căng , ăn cẩu lương quá nhiều! Đám trẻ thời nay hiểu rõ quá nhiều, đặc biệt là loại thuần khiết tự nhiên , quả thực khiến thấy, khoé miệng khỏi rớt xuống.
Lại thấy lúc chạy ngoài, khi đầu nắm tay Y Lặc Giai, nụ mặt Dận Tự rõ ràng rạng rỡ hơn nhiều so với khi với khác.
"Nói chừng, di nguyện của thái hoàng thái hậu cần giúp đỡ cũng thành !" Minh Huyên nghĩ đến sự uỷ thác của thái hoàng thái hậu đêm hôm đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-596.html.]
Không thể để cho phế hậu Tĩnh phi và hoàng thái hậu sống một cuộc sống hạnh phúc, trong lòng thái hoàng thái hậu vẫn luôn cảm thấy tiếc nuối đúng ? Cho nên khi lâm chung, bà mới thể nhớ mong Y Lặc Giai, hy vọng Bát ca cũng thể lòng đổi .
Dù ở thời đại thể gặp một thật lòng thương yêu, còn duyên phận như , thực sự dễ dàng gì.
Lúc Na Bố Kỳ tiến cung thăm nữ nhi, khi nữ nhi đánh với khác, cầu đầu tiên cũng giống như của Minh Huyên, hỏi: "Thua ?"
Sau khi nhận câu trả lời, nàng cũng mặc kệ, chỉ cần tổn thương, đánh với ai cũng quan trọng.
"Lúc đầu nhét bộ thứ tử trong nhà trong cung thư đồng, nhưng hoàng thượng quá keo kiệt, chỉ cho phép hai đứa." Nói đến chuyện , Na Bố Kỳ vẫn chút tức giận bất bình.
Bảy thứ tử, còn cạnh tranh vị trí? Nghĩ đến thôi cảm thấy phiền phức.
Minh Huyên nên lời: "Chuyện cũng thể trách hoàng thượng ? Một nơi rộng lớn như trong cung, nhà ngươi đến bảy , những nhà khác thì ? Hơn nữa chẳng còn thư viện hoàng gia ? Bảo Đông đại nhân móc nối chút quan hệ, nếu thể nhập cung thì cứ nhét đó, chẳng hơn ?"
Na Bố Kỳ thở dài : "Cũng chỉ thể như , đúng là là đích ngạch nương, nhưng cũng thể chịu trách nhiệm với tương lai của bọn họ ! Bây giờ thực sự chút khó chịu, mấy năm nay sống , nhưng hai ngày bà bà Long Khoa Đa sắp trở về ? Tỷ xem trở về gì?"
"Nếu a ba một khi trở thành quả phụ thì sẽ trở về Khoa Nhĩ Thấm, còn ..." Na Bố Kỳ những lời tiếp theo, nhưng Minh Huyên vẫn thể hiểu.
Mấy năm gặp Long Khoa Đa, cuộc sống bây giờ của Na Bố Kỳ trôi qua vô cùng vui vẻ, ngày thường sẽ ở trại nuôi ngựa cưỡi ngựa, ăn cơm thì đến tửu lầu ăn món ngon yêu thích, còn một đám thị xinh bao vây xung quanh .