"Nghi phi, bên quản thúc Tiểu Cửu thật ! Nếu tính tình của Tạo Hoá , nếu nó cào Tiểu Cửu một cái, đứa nhỏ xinh chẳng sẽ huỷ hoại ?" Nhìn thấy Nghi phi, Minh Huyên chỉ Tạo Hoá với vết m.á.u loang lỗ bên cạnh, quở mắng .
Sau khi hành lễ xong, Nghi phi đỏ mắt ấm ức Khang Hy.
Khang Hy liếc mắt Tạo Hoá một cái, cũng hít hà một .
Sau đó Dận bước đến, túm lấy Dận Đường đang gương ngây ngô, lập tức vỗ bạch bạch bạch m.ô.n.g bé.
Nghi phi đau lòng đến mức ngất xỉu, vội vàng chạy đến ôm lấy nhi tử đang hu hu trong lồng ngực, nước mắt rào rạt rơi xuống một nữa, thoạt đáng thương.
"Tiểu Cửu, sai ? Đệ , nếu thực sự Tạo Hoá cắn, hoàng a mã và ngạch nương sẽ đau lòng đến nhường nào?" Sau khi đánh Dận Đường xong, Dận vẫn bỏ qua, trực tiếp chất vấn .
" , bổn cung sợ c.h.ế.t khiếp, một đứa nhỏ xinh như thế , ngộ nhỡ thương đến... Nghĩ đến đây thôi cảm thấy đau lòng." Minh Huyên vỗ vỗ ngực, Dận Đường đang hu hu với vẻ mặt đau lòng.
Nói thật, bây giờ nàng nghĩ cũng cảm thấy sợ hãi, một khi xử lý thoả, Tiểu Tứ thể mang thanh danh , nghĩ đến đây, Minh Huyên khó xử về phía Khang Hy.
"Nương nương đừng đau lòng, sẽ chăm sóc Cửu ca của ." Dận Nga thấy nương nương xinh doạ thành như , lập tức đảm bảo .
Hoàng quý phi nương nương là , chuyện dịu dàng nhỏ nhẹ, còn kể chuyện xưa cho , cắt cho Cửu ca một kiểu tóc như , Dận Nga nhịn cận.
Khang Hy nghĩ mà sợ thôi, chằm chằm Dận Đường : "Sao trẫm thấy đánh vẫn còn nhẹ lắm!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-581.html.]
Nghi phi cứng đờ, rõ ràng là nhi tử của cắt tóc, đánh, tại tất cả đều trách bé? Còn thiên lý nữa ?
"Cho dù Tiểu Cửu , Tứ a ca đánh mắng cũng là chuyện nên , nhưng nên... Không nên cắt tóc đứa nhỏ đúng ?" Nghi phi đỏ mắt, nức nở .
"Ngạch nương, đừng , nhi tử thích kiểu tóc do hoàng quý phi nương nương cắt, xem con trai đến nhường nào." Dận Đường một lát, thấy tất cả đều đang , cũng sợ hãi, thấy ngạch nương đau lòng như , lập tức .
Đứa nhỏ ... Nghi phi nghẹn nơi cổ họng, ho khan dữ dội.
Thấy , Minh Huyên cũng chút đồng cảm với Nghi phi, đứa nhỏ sinh là để báo ân, đứa nhỏ...
Vân Mộng Hạ Vũ
"Ái Tân Giác La Dận Chân, con..." Khang Hy cũng thể khoanh tay , chuyện cắt tóc vẫn nên răn dạy, vì thế lớn tiếng quát.
Minh Huyên trực tiếp cắt nàng câu của , mở miệng : "Hoàng thượng bớt giận, ngài phạt Tiểu Tứ, thần tuyệt đối ngăn cản, nhưng hôm nay thần thực sự tức giận, nếu phạt nó thì đủ để hết giận, ngài chờ thần phạt xong ? Tiểu Tứ con lập tức tấn cho bổn cung, nếu còn thấy con vặn vẹo, thì sẽ dây mây hầu hạ."
Khang Hy Minh Huyên cắt ngang lời cũng tức giận, chỉ trừng mắt liếc nàng một cái, cảm thấy nàng đang chiều hư đứa nhỏ.
"Vậy thì..." Nghi phi còn chuyện, nhưng cũng Minh Huyên cắt ngang.
"Tiểu Cửu, hôm nay bổn cung phạt Tứ ca của con tấn, một bản kiểm điểm ít hơn năm trăm chữ, khi xong việc đến xin con, con cảm thấy thể chấp nhận ?" Minh Huyên để ý đến hai bọn họ, đầu với Dận Đường.
Dận Đường rụt rụt cổ, đó ngẩng đầu lên, thấy chiếc gương trong tay hoàng quý phi, bé lập tức thẳng , lớn tiếng : "Tiểu Cửu chấp nhận."
Bị hoàng a mã và ngạch nương chằm chằm như , còn hoàng quý phi căng thẳng đến thế, thái tử nhị ca cũng bày vẻ mặt tức giận, Dận Đường cũng vô thức phát hiện đúng!