Dù thì nếu tin tưởng tiết tháo của hoàng thượng, chỉ bằng tin heo thực sự leo cây thì hơn!
Khang Hy cũng hề rằng hoàng quý phi- Người mà hết lòng tin cậy chút tín nhiệm nào đối với .
Ngược còn cảm thấy quả nhiên nhầm hoàng quý phi, mặc dù tính tính nàng lắm, nhưng chỉ cần để cho lửa giận của nàng chỗ phát tiết, chuyện đó cứ thế qua , mang thù tất cả đều là vì cho .
Mặc dù hoàng quý phi ít tật nhưng thực sự si tình với .
Minh Huyên- Người Khang Hy treo lên hai chữ si tình mà hề lúc thời gian quan tâm đến những chuyện khác.
Để hàn gắn cách tạo thành do hiểu nhầm giữa và hoàng quý phi, Tào Dần bảo phu nhân dâng lên cho Minh Huyên nhiều thứ , trong đó còn thoại bản mà Minh Huyên thích nhất.
"Đây đúng là một thứ khiến khó thể từ chối." Sau khi Minh Huyên lén lút trộm một quyển còn tự lẩm bẩm .
ngay đó cô vẫn gọi Khang Hy đến, dùng lời lẽ chính đáng tỏ vẻ thể nhận lễ vật , nàng tuyệt đối sẽ bao giờ những chuyện trái với thánh ý.
Khang Hy đầu dấu vết lật qua của những quyển sách trong đó, vẻ mặt nỡ của hoàng quý phi của , thể nhịn đỡ trán, hờ hững : "Trẫm ."
Nói xong, lập tức cầm bộ sách , trực tiếp đập thẳng Tào Dần.
Minh Huyên chút tiếc muối tiểu thái giám dọn sạch sách vở , đó cúi đầu xuống uống nước .
Lương Cửu Công bên cạnh hoàng quý phi bình thường uống , thế mà bắt đầu uống ? Ông lập tức nàng nghỉ ngơi , lẽ chịu đựng cả đêm, trong lòng ông thở dài một tiếng, thực sự đánh giá như thế nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-578.html.]
dù d.a.o cuối cùng hoàng quý phi cũng kiềm chế, Lương Cửu Công cảm thấy hoàng thượng chắc chắn sẽ tức giận.
Khang Hy đương nhiên tức giận, rõ sở thích nho nhỏ của hoàng quý phi nhà , mấy năm nay hoàng quý phi cũng tìm nhiều thứ hữu ích từ trong thoại bản, đồng thời cũng nàng sở hữu một bộ não sáng suốt, thường xuyên những thứ khác thể thấy.
Hắn thầm nghĩ dù nàng cũng chịu ấm ức, cho dù sở thích của nàng là gì chăng nữa, nàng vẫn thành thật.
Khang Hy nhẹ giọng : "Lát nữa trẫm sẽ cho trả bộ sách của nàng về cho nàng."
Hầu hết những cuốn sách đó đều là do nhờ đưa đến, nội dung cốt truyện và tình tiết câu chuyện vẫn thể coi là đáng cân nhắc, mặc dù một miêu tả thời, nhưng... Đọc thì !
Vân Mộng Hạ Vũ
Còn về phần những thứ ... Vẫn nên ném cho Tào Dần tự ! Qủa nhiên ở bên ngoài nhiều năm như , nhưng vẫn chút tiến bộ nào.
Còn chuyện như ? Minh Huyên lập tức vui vẻ về phía Khang Hy, thành công để Khang Hy thấy chứng cứ nàng thức đêm, đôi mắt đỏ ngầu tơ máu.
Khang Hy còn cách nào khác, trực tiếp "Nghỉ ngơi !" rời .
Tâm trạng của Minh Huyên vui vẻ, mấy tiểu thuyết thoại bản kỳ quái đều là món ăn tinh thần của nàng, ha ha... Niềm vui quá, nó về !
Mang theo tâm trạng vui sướng , Minh Huyên cảm thấy con đường hồi cung chuyến nam tuần cũng còn gian nan như nữa.
"Cuối cùng trở !" Vừa mới xuống xe ngựa, Minh Huyên còn kịp cảm khái thì Dận Chân ở bên cạnh nở nụ rạng rỡ, sung sướng : "Có thể thoát khỏi đại ca, thật !"
Suốt cả quãng đường , cho dù Dận Chân nhiều từ chối chăng nữa nhưng vẫn vài khiêu khích, đó bất chấp sự chênh lệch về chiều cao và vũ lực, bé cũng đánh vài trận với Dận Thì.