Trên thế gian giống chẳng gì lạ, nhưng Tào Dần đưa đến mặt, đang nàng hầu hạ ai đây? Minh Huyên chỉ nghĩ thôi cảm thấy ghê tởm.
Tào Dần cảm thấy thể giải thích , đúng là nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng thể rửa sạch . Hắn ngu ngốc như , đưa một tương tự với hoàng quý phi đến, chẳng sẽ đắc tội với thái tử và hoàng quý phi ?
Có lẽ bây giờ khác tính kế, trong những nữ tử tiến cống mà từng gặp đó cũng ai dung mạo như thế mà? Vì thế cầu cứu về phía Khang Hy.
Khang Hy ngoảnh mặt sang chỗ khác, gì.
Đưa một dung mạo tương tự với hoàng quý phi xuất hiện ở mặt , đối phương dụng ý gì? Mặc kệ Tào Dần , tội danh sơ suất thể tránh thoát .
Thả ở bên ngoài nhiều năm như nhưng vẫn thể khác tính kế một cách dễ dàng, ngay cả dâng lên cho cũng đánh tráo? Chẳng là đại bất kính ?
"Cũng may hoàng thượng dung mạo của thần , nếu chẳng cũng khác tính kế ?" Hậu cung bao nhiêu nữ nhân, Minh Huyên căn bản thèm để ý, năm tuyển tú, tuyển Vương thị đang sủng ái nhất, suốt đường ngừng tỏ yếu ớt nhu nhược, việc gì cũng chạy tìm Khang Hy nũng, Minh Huyên vẫn bất cứ kiêng kỵ gì.
đưa một nữ nhân trẻ tuổi hơn , còn dung mạo tương tự với , điều khiến Minh Huyên cảm thấy ghê tởm thôi.
Nghe thấy câu của Minh Huyên, Khang Hy do dự một chút mở miệng : "Sự thật là hoàng quý phi nhưng tấm lòng càng hơn, trẫm thể là loại nông cạn như chứ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-571.html.]
Minh Huyên hài lòng gật gật đầu, đó tức giận rời .
"Ta thấy lẽ Tào Dần cũng gì, lúc đó khi nữ nhân đẩy , cũng hoảng sợ." Trên đường , Dận Chân giải thích với Minh Huyên.
Vân Mộng Hạ Vũ
Hôm nay bé liếc mắt một cái nhận điều gì đó đúng lắm, đó cũng là bé cấm với khác đưa để hoàng quý phi nương nương xem. Không thể để nương nương khác tính kế mà còn rõ tình hình, đúng ?
Minh Huyên châm chọc : "Ruồi bọ bâu một quả trứng kẽ hở." Nếu khởi đầu, sẽ khác tính kế ? Sau bao nhiêu năm trôi qua, vẫn luôn tranh giành đưa nữ nhân cho hoàng thượng?
Sau khi trở nơi ở của minh, Ô Vân nhanh chóng bẩm báo với Minh Huyên rằng cô nương mở miệng, nàng là thứ nữ của một quan huyện họ Trần ở Giang Tô, vốn dĩ bên trúng đích tỷ của nàng , nhưng đích tỷ của nàng trong lòng, từ đến nay tình cảm hai tỷ cho nên mới tạm thời đổi .
"Nói là lúc đầu sợ phát hiện nên mới trang điểm để che giấu..." Ô Lan giúp Minh Huyên xoa bóp bả vai, nhẹ giọng .
Minh Huyên gật đầu, phận đương nhiên bất cứ vấn đề gì.
Nàng gọi đến, sai rửa mặt sạch sẽ cho nàng , khi kỹ mới phát hiện thực cũng tương tự đến mức như , ở trạng thái trang điểm, lúc đầu giống đến bảy tám phần cũng chỉ còn năm phần.
làn da của cô nương kém hơn nhiều, trắng trẻo mềm mại như nàng!
Không chỉ như thế, nàng còn phát hiện rằng, sở dĩ lúc nãy nàng liếc mắt một cái cảm thấy tương tự, là vì những hành vi cử chỉ và từng động tác nhỏ của cô nương nếu thể giống như đúc thì cũng khác là mấy.