Thấy Dận chịu ăn mỳ, Minh Huyên thở phào nhẹ nhõm, nàng sờ mái đầu lởm chởm của , dịu giọng : "Chăm sóc cho hoàng a mã của ngài, cũng chăm sóc cho chính ngài, các ngài đều khỏe mạnh mới là sự hiếu thuận lớn nhất đối với thái hoàng thái hậu."
Dận gật đầu, : "Di mẫu cũng tự chăm sóc cho bản ."
Dận mở miệng, Minh Huyên càng thấy đau lòng hơn nữa, bởi vì giọng của còn khàn hơn cả giọng của .
Vì thế một lát , Lương Cửu Công cầm kẹo ngậm ho đến đưa cho Khang Hy và rằng hoàng quý phi sai đưa đến.
Khang Hy đầu Minh Huyên đang quỳ ở đó với khuôn mặt nhợt nhạt, so với những phi tần đang đau buồn khác, trừ lúc đầu thất lễ , đó Minh Huyên chỉ lặng lẽ rơi nước mắt.
Cũng chính dáng vẻ khiến Khang Hy cảm thấy nàng là thật sự đau lòng.
Nhớ khi hoàng mã ma còn sống, nàng tận tâm tận lực chăm sóc bà, dáng vẻ bi thương của nàng lúc , Khang Hy thở dài, chính ngậm một viên, đó cũng chia cho Dận mấy viên.
Minh Huyên chăm sóc cho Dận , nhưng ngặt nỗi thể bỏ mặc Khang Hy, vì thế chỉ thể dồn hết tâm sức nhắc nhở mỗi ngày.
May mắn , tuy Khang Hy còn đau lòng nên thường xuyên từ chối, nhưng gì cũng nổi giận với Minh Huyên, vì nàng mới thể kiên trì tiếp tục.
Dận thấy di mẫu ngay cả ăn cơm cũng chằm chằm, trong lòng chợt thấy ấm áp, nỗi đau vì mất cũng vơi một ít.
Mặc dù Dận ô khố mã ma quan tâm và yêu thích vì thì phận thái tử . bà ở đây, trong cung giống như một cây định hải thần châm , ô khố mã ma mất , chỉ thấy đau lòng, mà cũng chút sợ hãi.
bây giờ thấy di mẫu, sợ hãi trong lòng Dận đều tan biến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-557.html.]
Sau cái c.h.ế.t của thái hoàng thái hậu, Khang Hy chìm đắm trong đau buồn suốt thời gian dài, Dận vẫn luôn ở bên cạnh bầu bạn với , khiến cảm thấy an ủi nhiều.
Sau khi tâm trạng của Khang Hy khá hơn, mỗi ngày đều ăn cơm đúng giờ, Minh Huyên lập tức buông tay quản nữa.
Đầu tháng chín, Ô Nhã thị dấu hiệu sắp sinh trong lúc đang tang, bình an sinh hạ một tiểu hoàng tử, Khang Hy vì quá ưu thương nên tâm trạng xử lý nàng .
Tháng mười một, linh cửu của thái hoàng thái hậu đưa khỏi cung.
Gần nửa tháng tang, Minh Huyên thật sự chống chọi nổi nữa, thành thành thật thật ôm bệnh."dưỡng bệnh" tại Vĩnh Thọ cung.
Bởi vì thái hoàng thái hậu qua đời, phi tần trong cung trở nên thành thật hơn nhiều, nào dám tranh sủng. Các a ca và công chúa đều ngoan ngoãn sách, ngay cả Dận Thì xưa giờ quen thói bướng bỉnh cũng dám gây chuyện.
"Hoàng quý phi..." Tính đến thời điểm , Minh Huyên ổ ở Vĩnh Thọ cung hơn một tháng, lúc nàng đang thích thú thoại bản yêu thích, Lương Cửu Công đột nhiên đến thăm.
Minh Huyên mời ông xuống, sai cung nhân bưng bánh lên mời khách, đó hỏi: "Lương công công gì cần phân phó?"
Lương công công che miệng khẽ khụ một tiếng: "Lưu Giai Lưu đại nhân của Hình bộ thỉnh chỉ nghiêm cấm dân gian truyền bá tất cả các loại tiểu thuyết và thoại bản chứa dâm từ. Ông rằng những thứ đó đồi phong bại tục, mê hoặc nhân tâm, hoàng thượng chuẩn tấu !"
Vân Mộng Hạ Vũ
Trong tay Minh Huyên vẫn còn đang cầm một quyển... , nụ môi tắt lịm.
Lương Cửu Công nhịn : "Ở trong cung, nơi của ngài là nhiều thoại bản nhất, ý tứ của hoàng thượng là thanh tra một ..."
Vui vẻ... hết ...
Minh Huyên há hốc mồm, Lương Cửu Công với vẻ mặt ai oán, nhưng ngoài miệng : "Nếu hoàng thượng cảm thấy , cứ tra ... Dù , dù bổn cung cũng thích xem mấy thứ ..."