Nói một câu kiêu ngạo đó là, nàng của lúc thiếu quyền, cũng thiếu tiền!
Minh Huyên thèm để ý, nhưng Dận để ý.
Thấy lễ vật mà Hách Xá Lý gia tặng năm nay còn nhiều gấp đôi năm ngoái, sắc mặt Dận trở nên khó coi, thậm chí còn định từ chối nhận!
"Đưa cho và đưa cho con thì gì khác ?" Minh Huyên thấy lời oán trách của Dận thì .
Dận sang Minh Huyên và với vẻ nghiêm túc: "Bất cứ ai cũng khinh thường di mẫu! Dù đó là ai cũng !"
"Trên đời chuyện gì là tuyệt đối, Bảo Thành, con xem , dù quan hệ hơn nữa, nhưng nếu ý kiến hợp, sẽ một ngày quyết liệt." Minh Huyên dẫn Dận đến khố phòng của , nàng chỉ bảo vật và hoàng kim lấp lánh trong phòng : "Lúc thiếu thốn, đó gọi là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi. Bây giờ thiếu thứ gì, đưa đưa, con nghĩ sẽ để ý ?"
"Đừng lãng phí tình cảm của vì những đáng. Tuy lời lãnh khốc, nhưng lý." Minh Huyên thấy Dận choáng váng tư khố của thì đắc ý .
Dận lấy tay ôm trán, trong lòng chỉ một cảm giác duy nhất, đó chính là... di mẫu... giàu quá!
Minh Huyên giàu sụ để ý cái .
Nàng cũng lo lắng ngạch nương sẽ trong phủ khó. Chỉ cần bọn họ xé rách mặt với nàng thì sẽ khó bà . Bây giờ Phong Sinh đang ở bên cạnh Dận Chân, bé cũng thường xuyên mang tin tức của ngạch nương đến cho nàng.
Tác Ngạch Đồ cho rằng Minh Huyên nhận giáo huấn thì sẽ cúi đầu, nhưng hề nghĩ đến thứ mà Minh Huyên dựa để thể đến ngày hôm nay cũng là thế lực và tiền tài của gia tộc.
Minh Huyên thuyết phục Dận cần vì nàng mà đẩy mâu thuẫn với Hách Xá Lý gia lên mặt bàn, đừng để khác chui chỗ trống.
Thậm chí nàng còn tống Lưu ma ma đến thôn trang khi bà cứ ngừng lải nhải thuyết phục , đó về với cuộc sống bình thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-541.html.]
Bấy giờ Tác Ngạch Đồ mới phát hiện Minh Huyên thể dễ dàng tách rời với trong nhà như . Ông thể khống chế bất cứ ai ở trong thôn trang và cửa hàng của hồi môn của nàng.
Quản sự ở thôn trang cũng đổi thành thái giám ở trong cung, còn nhiều đều là của hoàng thượng.
Quản sự ở tửu lâu do Minh Huyên mở cũng là của hoàng đế, nào trong phủ thể bắt bí nàng.
Ngay cả quyết liệt với nàng cũng thể, bởi vì nàng chính là hoàng quý phi mà hoàng thượng trúng. Sau lưng nàng hoàng thượng chỗ dựa, Tác Ngạch Đồ Minh Huyên chịu thua chứ tự tìm đường chết.
Mọi hành động của Tác Ngạch Đồ đều thể tạo thành bất cứ ảnh hưởng nào đối với Minh Huyên. Cuộc sống của nàng hề đổi chút nào. Mỗi ngày nên gì thì , nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, cũng tố khổ với bất cứ ai.
Nàng như khiến thái hoàng thái hậu đau lòng, bà lập tức trích một phần trong tư khố của để ban thưởng cho nàng.
"Hoàng mã ma đang gì ?" Minh Huyên buồn bực hỏi.
Thái hoàng thái hậu : "Để ở trong kho mấy chục năm, cũng nên thả ngoài hít thở chút khí."
Minh Huyên nhếch miệng : "Ngược vớ thứ của hoàng mã ma, ngài xem, còn thứ nào cần ngoài hít thở khí nữa ? Thần ngại nhiều ."
Thái hoàng thái hậu thì nhắm mắt , vội vã lắc đầu : "Hết ."
Vân Mộng Hạ Vũ
Minh Huyên phì , ngay cả Tô Ma Lạt Cô cũng cúi đầu trộm.
Thái hoàng thái hậu mở mắt , buồn lắc đầu.
Người tinh ý trong cung đều mâu thuẫn giữa Minh Huyên và Tác Ngạch Đồ. Minh Huyên trong lòng bọn họ nghĩ thế nào, nhưng nếu ai đó dám để lộ mặt Minh Huyên, nàng sẽ trực tiếp dùng tội bất kính để trừng phạt đó.