Khang Hy lệnh cho Lương Cửu Công cho vũ nữ uống cùng một loại thuốc, kết quả Lương Cửu Công bẩm báo rằng, nàng ... Không hề kén chọn gì cả... Hoàn đánh mất lý trí... Ngay cả một tên ăn mày già nua dơ bẩn nhất cũng thể khiến nàng nhào đến, một chút liêm sỉ.
"Có lẽ trong lòng nương nương chỉ hoàng thượng mới thể sử dụng ý chí ngăn chặn tác dụng của thuốc, nhận nhầm ." Lương Cửu Công cảm khái, Khang Hy lọt tai.
Đương nhiên cũng thực sự nghĩ như , mặc dù Minh Huyên mất trí, nhưng tự đầu đến cuối hề nhận nhầm , tiếng lẩm bẩm trong miệng, những gì mắt thấy tai và suy nghĩ trong lòng đều là .
Vì thế, mặc dù quá trình ... Tốt lắm, nhưng Khang Hy cũng thể trách nàng.
Sau đó thấy nàng đầu tiên là cắt móng tay sạch sẽ, áy náy tự trách nghiêm túc rửa sạch miệng vết thương cho , thực sự chút tức giận nào với nàng.
Khang Hy càng chán ghét lưng chuyện , gì thì , hề điểm mấu chốt, cả gan loạn...
Ngay cả Đông quý phi ở trong lòng cũng còn như xưa nữa.
Cho dù cuối cùng thể điều tra , nhưng trong lòng Khang Hy nảy sinh khúc mắc.
Dựa tính tình của Khang Hy với , ngày nào Minh Huyên cũng cẩn thận bôi thuốc cho , thậm chí còn yêu cầu nhiều đồ ăn thức uống bồi bổ cơ thể để đổi mỗi ngày cho Khang Hy ăn.
Phải cố gắng để bình phục vết thương tiễn .
"Sao cảm giác đảo ngược giới tính nhỉ?" Sau khi Khang Hy rời , Minh Huyên nhịn lẩm bẩm tự .
Rõ ràng thời đại đều là nam nhân chăm sóc nữ nhân, tại đến lượt thì đảo lộn? Không những xử lý miệng vết thương mà còn chuẩn những đồ ăn bổ huyết, bồi bổ thể?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-489.html.]
Được hưởng thụ một chút đãi ngộ mà chỉ Dận mới thể hưởng thụ, Khang Hy vô cùng khoan khoái.
Sau mấy ngày liên tục hoàng thượng triệu kiến, Đông quý phi và Chiêu phi cảm thấy hoảng hốt, đặc biệt là Đông quý phi, nàng mượn cớ sức khoẻ để mời đến, nhưng cũng thể mời , trong lòng ngay lập tức trở nên hoảng loạn.
Lúc đầu Minh Huyên còn tưởng rằng minh xin phép đến đánh một trận cho hả giận, kết quả kỳ kinh đúng hẹn đến.
Khó khăn lắm mới kết thúc, kết quả chuẩn rời khỏi Tô Châu.
Trước khi , Minh Huyên bước khỏi cửa phòng, đầu tiên là xin thái hoàng thái hậu.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Không thể trách con ." Thái hoàng thái hậu vỗ vỗ tay nàng, thở dài : "Có một ... Tâm cơ lớn." Nếu hoàng thượng vẫn còn che chở cho Đông Giai thị, bà sẽ bao giờ chấp nhận.
Bà bằng lòng để hận ! Dù minh cũng thể sống mấy năm nữa.
"Thần... Thần thể nuốt trôi cơn giận , đang yên đang lành vô duyên vô cớ hãm hại khác, đúng là đáng ghét! Cho dù kết quả như thế nào nữa, thần cũng đánh , thần với hoàng thượng !" Minh Huyên ngẩng đầu lên, ghé sát tai thái hoàng thái hậu .
Thái hoàng thái hậu thấy nàng trắng như thế, nàng còn thể gì đây? trong lòng cũng khẽ thở phào nhẹ nhõm một , xem cuối cùng hoàng thượng cũng còn hồ đồ mà khăng khăng che chở cho Đông Giai thị nữa.
Sau khi nhận sự tán thành của hai trùm, Minh Huyên ngẩng cao đầu, hùng dũng oai phong, khí phách hiên ngang đến nơi nghỉ ngơi của Đông quý phi, ở ngay mặt Đông quý phi, đá mạnh một cái bụng của Ô Nhã thị!
Ô Nhã thị mới quỳ xuống hành lễ thì đá ngã... Nàng ôm bụng, ngừng rên rỉ.
Nhìn Minh Huyên với vẻ mặt đau đớn, Ô Nhã thị thầm nghĩ, là nữ nhân ? Tại sức lực lớn như ?