Đây là đầu tiên Minh Huyên xa cách với Dận một thời gian dài như , cho dù đó Dận cũng đến đây mỗi ngày nhưng ngày nào nàng cũng phái đến đưa canh cho bé, vẫn thể thấy bé nhờ đến đây thăm hỏi.
Một hai ngày đầu còn , nhưng ngày thứ ba, Minh Huyên thấy nhớ.
Rất nhớ, nhớ!
"Nương nương, cũng nhớ thái tử ca ca." Sau khi học về, Dận Chân rầu rĩ vui .
Trước khi , Dận đưa Dận Chân đến Vĩnh Thọ cung, để bé ở trong hậu điện phía đông của , vì thế mỗi ngày khi trở về, Dận Chân đến đến trò chuyện với Minh Huyên.
"Ta cũng nhớ." Minh Huyên chống cằm thở dài.
Hôm nay thấy Tam ca đang dạy Ngũ thơ, Dận Chân nghĩ đến lúc , cho dù thái tử ca ca bận rộn như thế nào chăng nữa cũng sẽ bớt chút thời gian để kiểm tra bài tập của , khó khăn lắm mới thời gian rảnh rỗi cũng sẽ quan tâm đến .
Dận Chân xuống mặt Minh Huyên hỏi: "Nếu chúng thư thì bao lâu sẽ đến nơi?"
"Một hai ngày chăng?" Nếu roi thúc ngựa đương nhiên sẽ nhanh hơn nhiều so với một đại quân đường.
Sau khi xong, Minh Huyên lập tức xốc dậy tinh thần, cho gọi Lương Cửu Công- Người Khang Hy cố ý để trong cung đến đây, hỏi xem cách nào thể thư từ qua với thái tử ?
"Ngày nào nô tài cũng sẽ truyền tin cho hoàng thượng, nhân tiện cứ để nô tài gửi đến đó cho nương nương?" Sau khi thấy là chuyện lớn gì, Lương Cửu Công bèn .
Minh Huyên vội vàng phấn khích gật đầu : "Lương công, ngài quả nhiên là ."
Nói xong, nàng chuẩn thư cùng với Dận Chân.
"Nương nương, những bức thư đưa cho hoàng thượng xem , tại nương nương cho hoàng thượng một bức?" Lương Cửu Công đột nhiên nhắc nhở .
Bàn tay cầm tờ giấy của Minh Huyên khựng ... Nàng và Khang Hy gì để cả!
"Lúc hoàng thượng còn quan tâm đến sức khoẻ của nương nương như thế nào , nếu nương nương đích thư, hoàng thượng nhất định sẽ vui." Thấy Minh Huyên do dự, Lương Cửu Công bèn nhỏ giọng khuyên nhủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-475.html.]
Bây giờ hoàng thượng tâm tư với nương nương, Lương Cửu Công chỉ hy vọng Hiền quý phi thể bắt lấy cơ hội .
Minh Huyên , , vô cùng , !
Vì thế nàng cho chuyển lời với các a ca và công chúa chữ trong cung, hãy thư cho hoàng thượng.
Mỗi một ngày một bức thư!
Nếu thư thì mỗi ngày ấn một cái dấu tay đưa đến đây.
Đến tối ngày thứ tư khi Khang Hy rời , bức thư roi thúc ngựa chuyển đến nơi.
Nhìn một tay nải thật dày, Khang Hy còn tưởng trong cung xảy chuyện gì, kết quả khi mở thì chỉ hai bức thư và một mật thư, một bức thư giày, một bức thư dày bình thường...
Vân Mộng Hạ Vũ
Bức thư dày là của , bức thư dày bình thường là của Dận .
Khang Hy gọi Dận đến, đó hai cùng mở thư .
Bên trong bức thư thật dày nhiều giấy, mở tờ giấy đầu tiên , là do Dận Chỉ , bé kể thời gian học gì, gì, còn tình hình học tập của Dận Kỳ tiến bộ.
Bức thư thứ hai là của Dận Chân...
Mấy nhi tử đứa nào đứa nấy đều báo cáo tình hình học tập cho , Khang Hy vô cùng nghiêm túc, nghĩ đến chuyện khi rời , bọn nhỏ đều cố gắng học tập, trong lòng vui vẻ, thậm chí còn lấy giấy bút nhận xét từng cái một.
Thậm chí ngay cả dấu tay dấu chân của Tiểu Cửu và Tiểu Thập đều kỹ một lúc lâu, đó mới đích ghi ngày tháng.
Những bức thư của nhóm nữ nhi thì dịu dàng hơn một chút, hỏi thăm đường ăn uống ? Có mệt ? Sau đó mới về việc học mỗi ngày của các nàng.
Khang Hy thư xong, mặt mày thả lỏng, nhịn ngẩng đầu lên, nhưng thấy Dận đang run rẩy bả vai, cố gắng kiềm chế nụ của .
Hắn duỗi cổ đến gần xem.