So với những hài tử nông gia khi bọn họ xuất cung thấy, là những hài tử thương hộ, thậm chí nhiều thứ tử trong nhà các thúc bá, bé cảm thấy . Cậu bé lớn như , bây giờ tìm ngạch nương đến quản thúc, đây khác nào tự tìm phiền toái chứ?
Sau khi Dận Chân xong, ánh mắt của Khang Hy nhi tử dịu dàng hơn nhiều. Đến khi Dận Chân xong, đào ít thứ trong tay .
"Tiểu hỗn đản!" Đến khi bé rời khỏi, Khang Hy mới mắng.
Không hiểu Lương Cửu Công sự vui vẻ trong giọng của Khang Hy.
Một giỏ dâu tây thể đổi thứ thích, Dận Chân vô cùng vui vẻ.
Có lẽ là vô tình, khi Dận Chân trở Vĩnh Thọ cung thì Minh Huyên hái đào. Cậu bé qua tìm, đó bắt gặp Ô Nhã đáp ứng đang chuyện với Lục a ca ở Ngự hoa viên.
Dận Chân thấy đầu tiên là tiếng quát lớn của Dận Tộ, bé thích lắm nên tránh một chút, bởi vì sợ chế mà đánh . Sau đó thấy những lời quan tâm thăm hỏi của Ô Nhã đáp ứng.
Cậu bé mang theo thị vệ tránh ở phía núi giả, những lời dịu dàng quan tâm của Ô Nhã đáp ứng với Lục , giọng điệu dịu dàng hơn nhiều so với khi chuyện với .
Khi với bé thì luôn lời thái tử, chọc thái tử tức giận, mà khi gặp Lục thì hỏi han chuyện ăn, ở, mặc, ...
Dận Chân ngẩng đầu, thể rõ cảm giác trong lòng là gì, đúng là một việc thể cưỡng cầu, duyên phận chính là duyên phận.
Minh Huyên ở Thiên Thu các hết chuyện, nàng thở dài, cho gây một chút động tĩnh.
Vân Mộng Hạ Vũ
Ô Nhã đáp ứng tiếng thì vội vàng rời , Dận Tộ nán một chút, đó cũng ma ma ôm .
Minh Huyên tới ôm Dận Chân lên, để bé hái đào giúp .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-448.html.]
Hái một giỏ đào, đối mặt với Dận Chân hiếm khi chuyện, Minh Huyên cũng gì, chỉ ở mặt bé rửa sạch đào thái nhỏ .
Dùng nồi đun một nồi mứt đào đường phèn, đó thêm nước lạnh và sữa tươi, cuối cùng thả một chút đào tươi .
"Con nếm thử xem ngon ?" Minh Huyên nước đào xong liền múc cho Dận Chân một ly, .
Dận Chân uống một ngụm, nóng, trong miệng đều là mùi vị của đào, cũng quá ngọt, bé gật đầu : "Rất ngon!"
Uống một chút, Dận Chân đột nhiên hết suy nghĩ của với Minh Huyên, Ô Nhã đáp ứng đối xử với bé và Lục khác biệt.
"Ta cảm thấy Tiểu Tứ hơn Lục a ca nhiều." Minh Huyên cũng múc cho một ly, uống : "Lúc con sách, từng áng văn 《 Trịnh Bá khắc Đoạn vu Yển 》 ?"
"Chưa ạ." Dận Chân Minh Huyên trả lời.
Minh Huyên kể cho bé về chuyện trưởng tử ngụ sinh nên mẫu thích nhi tử ...
"Thiên vị nhất thời cũng thể lên điều gì? Cuối cùng, tin tưởng con nhất định sẽ xuất sắc hơn Lục a ca, xuất sắc thường thừa nhận rèn luyện nhiều hơn." Minh Huyên mái tóc xoăn rối tung của bé thì bỗng nhiên ngứa nghề, thiết kế cho bé kiểu tóc xoăn xù mì.
Sau khi tóc xong, Minh Huyên để Dận Chân đưa đồ uống cho thái tử ca ca của bé.
Dận kiểu tóc của Tứ , ngay lập tức là ai .
Ngày thường, di mẫu tuyệt đối để khác ảnh hưởng đến việc học của , nhưng hôm nay, di mẫu để Tiểu Tứ đến đây, thì chắc chắn xảy chuyện gì đó.
"Đệ cứ bên cạnh cô luyện chữ, lát nữa cô tan học thì sẽ chuyện với ." Dận kéo Dận Chân xuống bên cạnh , đó, bé uống hết nửa ly nước đào, tiếp tục học.