Minh Huyên và Dận Chân xe ngựa, bé theo ánh mắt của Minh Huyên nên cũng thấy khung cảnh , đó nghiêng đầu sang phía khác.
Một cặp tỷ chân nhỏ mang cơm đến cho mẫu . Một nhà ba ăn màn thầu đen, mẫu múc canh cho hai hài tử, hâm mộ nữ hài thể chạy nhảy vòng quanh, đó cô bé liền tháo vải bó chân chân xuống.
Nữ nhân thấy hành vi của tiểu nữ nhi thì lớn tiếng quát, đó nhét một cái màn thầu tay cô bé, nàng mất kiên nhẫn gì đó, hai tiểu cô nương lập tức cúi đầu gặm màn thầu.
Đương nhiên Minh Huyên cũng thấy cảnh , nhưng lúc , nàng lựa chọn quan tâm. Nàng thần thánh, thể cứu tất cả , mỗi đều lựa chọn riêng của .
Dận Chân hình ảnh tương phản giữa hai gia đình, hiếm khi đánh giá gì cả. Cậu cúi đầu, lấy một quả táo trong ba lô gặm.
Ba lô là lúc Minh Huyên để một tiểu cung nữ khéo tay cho , đó, trong cung thấy thứ tiện lợi nên nhiều theo.
Dận thấy khi ngoài, đựng bạc ba lô tiện hơn đeo eo, vì , cũng học theo Vĩnh Thọ cung một chiếc cho và Dận Chân.
Dận Chân dùng sức gặm hết một quả táo, phát tiết sự khó chịu trong lòng .
Sau khi ăn xong, đột nhiên đầu hỏi: "Nương nương, vì đó thể kiếm tiền, nhưng để và hài tử một cuộc sống hơn?" Dận Chân kìm lòng , vẫn hỏi thắc mắc của .
Minh Huyên : "Chúng là nàng , thể nàng quyết định bất cứ việc gì, con một điều, trong cuộc đời của mỗi sẽ nhiều thứ ảnh hưởng. Không thể vì đối phương lựa chọn như chúng mong đợi mà cảm thấy tức giận, cũng cần lên án các nàng, đây là cuộc đời của bọn họ."
Dận Chân vẫn cảm thấy quá ngu ngốc, rõ ràng thể mang theo hài tử sống một cuộc sống nhưng lựa chọn phục, đúng là ngu vô tri hết thuốc chữa!
Cậu bé thích như , cũng hiểu suy nghĩ của nàng, rõ ràng thể mang nữ nhi sinh hoạt hơn, nhưng cứ nhất quyết lựa chọn con đường khó khăn vất vả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-438.html.]
"Được , con đừng mất hứng nữa." Minh Huyên mở miệng : "Con hãy những chuyện nhiều hơn, đừng để ý những chuyện đó, hãy ngắm thật nhiều cảnh , đừng cảnh tượng mà chán ghét, khiến bản vui vẻ là quan trọng nhất, con hiểu ?"
Vân Mộng Hạ Vũ
"Vâng!" Dận Chân đáp lời.
Sau đó, nghiêng đầu những cảnh tượng vui vẻ, bọn họ phu thê hòa thuận, nhi nữ đáng yêu, sự khó chịu trong lòng Dận Chân cũng dần dần biến mất.
"Người lớn như mà còn lỗ mãng, ngay cả hài tử cũng bằng..." Minh Huyên và Dận Chân trở thôn trang nghênh đón một trận giáo huấn của Khang Hy.
Dận Chân ngẩng đầu hoàng a mã, đó, quyết đoán nghiêng đầu về phía thái tử ca ca xinh .
Dận Chân thầm nghĩ, quý phi nương nương sai chút nào, khi thái tử ca ca, tâm trạng của sẽ thoải mái hơn khi hoàng a mã.
Sau khi Khang Hy giáo huấn một hồi, cường thế lệnh cho Minh Huyên, đến gần hai con gấu trúc nữa.
Minh Huyên hít sâu một , trả lời: "Vừa thần đồng ý với Tứ a ca , sẽ mật với Cổn Cổn nữa."
Khang Hy vốn chuẩn một đống lý lẽ để ứng đối khi Minh Huyên phản bác, tất cả đều nghẹn , lên lời.
Minh Huyên xong, về phía Dận : "Sau sẽ ."
Dận gật đầu, sờ sờ mái tóc xoăn xoăn của Tiểu Tứ, bé gì, nhưng mà Dận Chân cảm nhận sự tán thành của thái tử ca ca.
Không hiểu , Khang Hy đột nhiên cảm giác là thừa, lắc đầu, ho nhẹ một tiếng : "Biết sai là ."