Mặc dù thích phiền lòng, nhưng thể thờ ơ , nếu là nữ nhân với , các nàng quá khổ cực.
Nghe thấy , phụ nhân vui vẻ thôi, ngay cả trưởng thôn ở bên cạnh cũng vui mừng.
Dận bọn họ hái nấm đào rau dại, Khang Hy bèn dẫn bọn họ xem để trải nghiệm cuộc sống của dân thường, đây cũng là nguyên nhân đưa nhi tử ngoài.
"Thực trong triều đình luôn cấm đoán chuyện , nhưng Hán..." Đang con đường nhỏ trong rừng, Khang Hy bên cạnh Minh Huyên, đột nhiên nhẹ giọng .
Vân Mộng Hạ Vũ
Minh Huyên đầu Khang Hy, : "Hoàng thượng , chỉ là bọn họ dùng sự áp bức nữ giới để phô bày sự kiêu ngạo, khí khái của mà thôi."
Những nam nhân sợ hãi đều cạo hết tóc, nhưng phong tục bó chân càng thêm khắc nghiệt.
"Ta thể mở một công xưởng dành cho nữ nhân ? Cho dù thể giúp các nữ nhân khắp thiên hạ, cũng chỉ mong những phụ nhân và thiếu nữ mà thấy sẽ đau khổ như nữa. Có tiền phòng , cuộc sống sẽ hơn một chút." Trong lòng Minh Huyên nhiều ý tưởng dự định sẽ giữ cho Dận , nhưng khi thấy , thể vờ như thấy .
Khang Hy thấy nàng đang với vẻ mặt mong chờ, khẽ gật đầu : "Các cô nương Mãn của chúng thể cưỡi ngựa chăn dê, cần kiêng kỵ nhiều như , nếu nàng thì cứ !"
Khoé miệng Minh Huyên giật giật, hổ : "Nói thì hổ cho các cô nương Mãn, cưỡi ngựa, càng b.ắ.n tên..." Kiếp , hộ khẩu của rõ ràng bằng chữ Hán.
Khang Hy đưa tay lên gõ nhẹ mặt , nhịn : "Nàng như lắm ." Không thì thôi! Làm như còn thể trả hàng bằng!
Chiếc chuông cảnh báo trong lòng Minh Huyên điên cuồng vang lên, nàng hổ : "Cũng phiền ngài vứt bỏ!... Tiểu Tứ, con đang gì ?"
"Chẳng với , hầu hết những nấm đều độc, cáng ?" Dận thấy tiếng di mẫu, đầu thì thấy Tiểu Tứ đang duỗi tay hái một cây nấm trắng tinh tì vết mặt đất, vội vàng vỗ tay bé, trách mắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-409.html.]
Mấy thứ đồ như nấm , Minh Huyên thực sự dám tuỳ tiện hái.
Để tránh những lời đáng sợ của Khang Hy, nàng chủ động rủ rê cùng đào rau dại, với bọn họ rằng lát nữa sẽ vằn thắn cho bọn họ.
"Di mẫu sẽ gói ?" Ánh mắt Dận sáng rực, vui vẻ , bé bao giờ ăn sủi cảo di mẫu .
Minh Huyên suy nghĩ một chút, thứ đồ cũng khó lắm, tuy nhiên nàng cần nấu cơm cho , ít thì , nhưng tại một nàng ?
Vì thế Minh Huyên : "Cũng thể, nhưng nhiều thế , cùng !"
"Quân tử ..." Khang Hy còn dứt lời thì thấy nhi tử vui vẻ kéo rằng đào nhiều rau dại hơn nữa."
Khả năng nhận của Minh Huyên về các loại rau dại cũng nhiều lắm, nhưng vẫn cây tể thái, thế là nàng cần con d.a.o nhỏ trong tay, đào vô cùng hăng hái.
"Cái , cái gọi là rau cải, những thứ khác cần đào, nếu thì sẽ ." Minh Huyên chia những gì đào cho những xung quanh mỗi một phần, đặc biệt dặn dò Dận và Dận Chân.
Dận cầm cây rau dại di mẫu đào lên, ngửi ngửi, cảm nhận cảm giác tươi mát, đó cũng học theo di mẫu, tìm khắp nơi.
Vào mùa xuân, đặc biệt là cơn mua, cây tể thái mọc nhiều, chỉ một lát đào một đống lớn.
Trong lòng Dận đang nghĩ đến tay nghề của di mẫu, vì thế trở .
Sau khi trở về thôn trang, màn vận động hài hoà của Viên Viên và Cổn Cổn sớm kết thúc, hai chúng nó cùng song song ăn măng, dáng vẻ mật khiến khác cũng ngại quấy rầy .