"A mã!" Dận đầu Khang Hy : "Con !"
Quyết đoán mưu lược, hình như cũng trạc tuổi , nhưng tay nhiều vết chai, siêng năng cần mẫn, Dận ấn tượng khá với bé nông thôn .
Vân Mộng Hạ Vũ
Khang Hy còn kịp đáp lời thì hai phu thê đang quỳ mặt đất vội vàng : "Chúng bán con, nha đầu bán, nhi tử càng bán."
"Nếu ngươi bó chân, thể gả ngoài và oán trách ngươi, ngươi sẽ như thế nào?" Khang Hy để ý đến bọn họ, đứa nhỏ .
Cậu bé nghiêm túc : "Chỉ cần sống sót, cho dù oán trách cũng sẽ vui, gả , sẽ nuôi cả đời, nhưng bây giờ, cầu xin quý nhân thu nhận ." Trong thôn cô bé nào bó chân cả, nếu chân thì thể ở trong thôn.
Minh Huyên gật đầu, cho ôm cô bé đau đến hôn mê bất tỉnh vì bó chân ngoài.
Nhìn tiểu cô nương trạc tuổi Dận Chân, khuôn mặt đầm đìa mồ hôi, ngay cả khi đang ngất xỉu cũng nhíu chặt hai hàng chân mày, một đứa trẻ nhỏ như ... Trái tim Minh Huyên thắt .
"Ta sẽ để cho nữ nhi của ngươi cần bó chân cũng thể gả cho một trong sạch, thể để cô bé bó chân ? Hoặc là giao cô bé cho ." Minh Huyên phụ nhân chân bó đang hoảng loạn, chằm chằm đôi mắt nàng , hỏi.
"Không , ..." Phụ nhân ngạc nhiên, nàng còn xong thì nam nhân bên cạnh vội vàng : "Nếu bó chân, chúng sẽ khác chê ."
Phụ nhân nhi tử nữ nhi, đó bàn chân Minh Huyên và của Ô Lan đang ở phía nàng, thấy Ô Lam thể dễ dàng như trở bàn tay ôm lấy vị tiểu thiếu gia trạc tuổi nữ nhi , dễ dàng né tránh con chuột mặt đất, nàng nhắm mắt , gật đầu, kiên định : "Được!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-408.html.]
"Ngươi điên !" Nam nhân đầu quát lớn.
Phụ nhân quỳ mặt đất, vuốt ve bàn chân , bật : "Ta đau, ngày nào cũng đau, mỗi một bước chân đều giống như dẫm lưỡi d.a.o , phụ của hài tử... Qủa Nhi thể đau, thì đừng để con nó chịu đau đớn! Đừng để nó giống như Thu nha đầu."
Nam nhân im lặng, nếu bởi vì cái c.h.ế.t của Thu nha đầu, cũng sẽ để nhi tử lén lút tháo bỏ vải bó chân của nữ nhi mấy .
Nhìn quý nhân ở mặt, nam nhân siết c.h.ặ.t t.a.y thành nắm đấm, gân xanh cổ hiện lên, đó hạ quyết tâm, cắn răng : "Được, nha đầu nhà thể giao cho quý nhân, nhưng chỉ mong quý nhân yêu thương, để con bé trở thành một nương tử trong sạch."
Vứt dứt lời, dập đầu bịch bịch bịch.
Minh Huyên đồng ý, bảo thị vệ đỡ dậy, đó cho huỷ bỏ vải bó chân chân của tiểu cô nương ôm cô bé chạy chữa.
Khi nàng đưa tiền bán con cho hai phu thê , bọn họ từ chối, nhất quyết bán con.
Đồng tử dận co rút , bé bàn chân xanh tìm của tiểu cô nương , ngón chân bẻ gãy và dính chặt lòng bàn chân.
"Mấy tháng nữa, trong thôn trang phía sẽ tuyển một phụ nhân tay chân lanh lẹ để mấy công việc thủ công may vá, lương trả theo ngày, thấy phẩm chất của các ngươi cũng tồi, tay chân lanh lẹ, đến lúc đó thể quá đó báo danh." Minh Huyên Khang Hy, đột nhiên mở miệng .
Nàng thể đổi những quan niệm ăn sâu bén rễ bọn họ, nhưng vẫn sẵn sàng mang đến cho các phụ nhân ngay cả chuyện đường bình thường cũng thể một cơ hội để sống sót.
Nếu bản phái nữ năng lực, thể tự nuôi sống chính , dựa dẫm nam nhân, cần lo lắng nếu bó chân thì thể gả cho một trong sạch, sẽ đổi một chút gì ?