Suốt cả năm cũng chỉ hôm nay mới thể nghỉ ngơi, kết quả... Lại khiến bọn họ khổ cực.
Sau khi ngủ một giấc đủ no, lúc Dận mới bước đến mặt Minh Huyên hỏi: "Tây Sương Ký là gì ạ?"
Minh Huyên hiểu tại Dận hỏi đến vấn đề , hiếu kỳ : "Con hỏi cái gì?"
Ngay đó, sắc mặt của Minh Huyên trở nên khó coi, nàng cho rằng đang dụ dỗ Dận học theo thói , dù lúc đại tôn tử của Hách Xá Lý cũng nữ nhân từ năm mười tuổi.
Vân Mộng Hạ Vũ
Minh Huyên khỏi nghĩ đến những âm mưu và thủ đoạn khác, còn lo lắng nhíu mày, nghiêm túc hỏi: "Con ai ? Nghe ở ? Có nhớ rõ dung mạo và dáng vẻ của đối phương ?"
"Hoàng a mã trong lúc uống say." Dận di mẫu như cảm thấy , vội vàng nhỏ giọng .
Minh Huyên đang chuẩn lên, đó chậm rãi xuống, khóe miệng giật giật, lúc mới giải thích: "Nó đang đến chuyện các thiếu nữ khuê các nghiêm túc học hành nha và các thư sinh dụ dỗ học điều , khá giống với câu chuyện mà kể cho Tam tỷ tỷ của con ."
Dận chớp chớp mắt, một thứ gì đó trong lòng trực tiếp sụp đồ.
Minh Huyên mím môi, do dự một chút miễn cưỡng giải thích cho Khang Hy: "Đây là một ca khúc nổi tiếng với ngôn từ trau chuốt hoa lệ, nếu kể đến nội dung của nó thì lời ca thực sự trình độ, các văn nhân mặc khách yêu thích, lẽ hoàng thượng chỉ thích giọng hát mà thôi."
Dận buồn bực , trong lòng dễ chịu hơn một chút, nhưng rốt cuộc trong lòng bé đang nghĩ như thế nào, ai thể hiểu rõ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-399.html.]
Thấy tâm trạng của bé lắm, Minh Huyên lập tức sang chuyện khác, hỏi han về tình hình sách của bé, bảo thuộc bài Thương Tiến Tửu.
Sau khi lên một thuộc bài thơ xong, Dận nhịn : "Tại khi uống say, thể thơ, ..."
Dận tiếp vế , nhưng Minh Huyên vẫn , chỉ là mặt thể hiện ngoài, nàng tiếp tục bảo bé thuộc Ly Tao, đó thuận miệng hỏi năm nay tặng phong bao lì xì và lễ vật mừng năm mới cho nhóm sư phó ?
Dận trả lời đưa lì xì, nhưng lễ vật mừng năm mới thì , bé đang định ngày mai lúc học sẽ tặng .
Ngay đó Dận thấy Minh Huyên tò mò về các sư phó của nên kể cho nàng một câu chuyện thú vị về ba vị sư phó.
Khi Dận miêu tả dáng vẻ khôi hài của vị sư phụ già quỳ mặt đất trong lúc đang sách, hai chân ông tê rần nên lén lút xoa xoa đôi chân, nụ mặt Minh Huyên biến mất.
Học trò , quỳ?
Đây là đạo lý gì ?
Sau khi xong việc, Khang Hy với nhi tử rằng đó là cuốn sách ho gì, là thứ mà bé nên ở độ tuổi hiện tại, nhưng Dận ngược còn an ủi : "Di mẫu đó là một bài hát của hát hí khúc, mặc dù Bảo Thành thích diễn lắm, nhưng khi nào hoàng a mã , nhi tử cùng sẵn sàng với hoàng a mã."
"Di mẫu còn đúng, đó là một bài hát nhỏ trong gánh hát." Khang Hy khẽ thở phào nhẹ nhõm một , cho Dận về những thói trong gánh hát, thấy nhi tử kháng cự, bèn : "Cho dù con thích thì cũng đại khái chuyện gì đang xảy ... Thực thỉnh thoảng để thư giãn một chút cũng tồi."
"Chờ đến khi Bảo Thành trưởng thành, nếu chấp nhận thì sẽ thích, bây giờ vẫn nên bỏ thì hơn, nhi tử thích nổi." Dận cúi đầu xuống, hứng thú .