"Ta ghét uống rượu!" Dận Chân bĩu môi, ngáp một cái, dựa Dận , phiền chán .
Hoàng a mã giày vò khác, chỉ ca hát mà còn kéo bọn họ nhảy múa, thậm chí còn kiểm tra bài tập học thuộc lòng của .
Bảo thuộc "Ly Tao","Thương Tiến Tửu"...
Các sư phó vẫn dạy đến bài , ngài ? Nếu thuộc thì sẽ phê bình, còn đập phá đồ đạc... Nếu bé cần thầy dạy cũng thể hiểu thì cần gì học nữa?
Dận gật gật đầu tán thành, hoàng a mã ngủ nhưng vẫn thành thật, thở dài một tiếng, thầm nghĩ chẳng chuyện quá dày vò khác ?
Dù hoàng a mã cũng chỉ kiểm tra Tứ kiến thức học vấn nghiêm túc...
Còn với ? Ngoại trừ giúp đỡ Tứ học thuộc sách , còn yêu cầu bé hát cho , thậm chí còn chỉ đích danh Tây Sương Ký...
Đây là thứ quái quỷ gì ? Cậu từng nào ?
Sau đó còn yêu cầu bá vương khiêu vũ và hát bạch long mã... Bá vương bạch long mã là gì ? Hắn thể các tiểu khúc của di mẫu?
Đêm hôm đó giày vò đến hơn nửa đêm mới từ từ ngừng .
Trời quá muộn, Dận kéo Dận Chân ngủ bên cạnh Khang Hy, Dụ Thân vương bởi vì bỏ lỡ giờ giới nghiêm của hoàng cung nên cũng ngủ chiếc trường kỷ ở bên cạnh.
Sáng sớm ngày hôm , Khang Hy tỉnh , chớp chớp mắt thấy quầng thâm hốc mắt của hai nhi tử bên cạnh , về phía nhị ca đang trường kỷ ngáy như sấm, cùng với căn phòng hỗn độn, chỉ cảm thấy đầu đau như nứt .
Chờ đến khi gọi Lương Cửu Công đến đây, thấy b.í.m tóc chỉ còn một nửa của Lương Cửu Công, nhẹ giọng nhíu mày : "Bím tóc của ngươi ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-398.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
Lương Cửu Công ngẩng đầu lên liếc Khang Hy một cái cúi đầu xuống, mang theo tiếng nức nở : "Hồi bẩm hoàng thượng, ngài b.í.m tóc của ngài quá ngắn, bảo nô tài nối thêm cho ngài." Sau đó lấy một thanh chuỷ thủ giày, cắt bỏ b.í.m tóc của .
Cũng may chỉ là cắt tóc, nếu là cắt đầu, chẳng ông toi mạng ?
Khang Hy xoa xoa đầu bảo Lương Cửu Công đỡ dậy, một lúc lâu mới : "Hôm qua trẫm uống quá nhiều ?"
Lương Cửu Công trả lời, cảnh tượng mắt trả lời tất cả.
"Hoàng a mã, cái gì là lương thần mỹ cảnh nại hà thiên*?" Dận Chân đột nhiên bò dậy, hỏi Khang Hy: "Thôi Oanh Oanh là gì ạ? Ca khúc ?"
(*Câu trong vở kịch sân khấu nổi tiếng "Mẫu Đơn Đình": Nguyên văn: 良辰美景奈何天, 賞心樂事誰家院 "Lương thần mỹ cảnh nại hà thiên, Thử tâm lạc sự thùy gia viện" (Cảnh xuân sắc thắm còn đây/Lòng xuân nhà nào). )
Khoé miệng Khang Hy giật giật, trong đầu đột nhiên xuất hiện một mảng ký ức thật lớn...
Hắn ôm đầu, lấy cớ thoải mái, uống bát canh giải rượu vẫn luôn chuẩn bên cạnh, từ chối trả lời vấn đề .
Dận Chân chỉ đơn giản là thấy tiếng động nên mở mắt , bản bé vẫn còn buồn ngủ, khi hỏi cung tiếp tục ngủ. Khang Hy trực tiếp mặc quần áo xong xuôi, đó sai đánh thức thái tử, tế tổ.
"Con trở về nghỉ ngơi ! Nhớ kỹ bài học của hoàng a mã, mê rượu." Hắn đeo mặt nạ bảo hộ lên, cơn gió lạnh thổi qua, Khang Hy đầu với Dận .
Dận ngáp một cái, gật gật đầu, quá mệt mỏi.
Khang Hy dẫn theo một hàng nhi tử, nữ nhi thỉnh an thái hoàng thái hậu xong, đó trở về ngủ bù.
Minh Huyên đưa cho Dận , Dận Chân- Hai đứa nhỏ với quầng thâm quanh mắt mỗi một phong bao lì xì đỏ thẫm tiền mừng tuổi, cho bọn họ ăn một chút sủi cảo nhanh chóng để chúng đến hậu điện phía đông nghỉ ngơi.