Lúc Cổn Cổn đến bên cạnh, nàng vẫn luôn ghi nhớ chuyện trong lòng.
Chỉ ... phát tiết phát tiết... âm thầm đánh một trận, bản giải cơn tức, còn nàng thì giáo huấn, chuyện chỉ thể qua như thế. Nhiều hơn nữa thì Minh Huyên quản nổi.
Thời đại bất đồng, việc hành xử khác chú định là một chuyện mà cá mặn thể .
Ai ngờ Khang Hy đến đây cơ chứ? Một năm chỉ đến Vĩnh Thọ cung một hai , gần đây chút thường xuyên ?
Khang Hy thấy dáng vẻ sợ hãi của Minh Huyên, nhịn giận, là quý phi nhưng đánh như mấy phụ nữ đanh đá, đúng là bản lĩnh quá mà!
điều khiến giận là chuyện nàng đánh , đánh cũng đánh , hết tâm tư lên mặt như ? Qúy phi giáo huấn khác thì chột cái gì?
Đầu tóc Minh Huyên loạn, nàng cúi đầu và chẳng ngoài, nhưng tiểu thái tử tự chạy đến đây , bé kéo tay Minh Huyên quan tâm hỏi: "Di mẫu, tay đau ?"
Minh Huyên lắc đầu , ngượng ngùng : "Không đau."
Dận thấy mấy vệt hồng mặt nàng, sắc mặt bé lập tức đổi, mở miệng : "Di mẫu thương ? Nàng dám đánh di mẫu?"
"Không gì, đánh nha. Làm gì chuyện chỉ đánh khác?" Minh Huyên vội kéo lấy Dận đang túm gậy trúc và giải thích.
Triệu Giai thị tuyệt vọng Minh Huyên, đánh ư? E là Hiền quý phi điên .
Lúc Triệu Giai thị kéo khỏi Vĩnh Thọ cung, cả đều ngây ngốc, hoàng thượng chỉ mặt vì nàng mà còn bắt nàng ngậm miệng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-379.html.]
Không chỉ là một cái áo da gấu thôi , hơn nữa việc còn thành, kết quả đánh? Sớm như lúc nãy tay nặng hơn.
Kết quả bản chỉ đánh mà còn hoàng thượng ghét bỏ. Lúc thấy hoàng thượng chỉ bảo Hiền quý phi nên dùng quyền lực để khó , Triệu Giai thị bỗng cảm thấy đánh một trận như thế cũng chẳng là gì.
Dù nếu chiếu theo lời hoàng thượng thì như càng thảm hơn.
Sau khi Triệu Giai thị đưa , Minh Huyên nếm trải bản lĩnh độc mồm độc miệng của Khang Hy. Cuối cùng nàng cũng tiểu tứ dong dài như là di truyền từ ai!
Khang Hy mắng hề nặng nề, miệng lưỡi lưu loát dõng dạc. Nếu Minh Huyên từng đối mặt với thầy giám thị vì vấn đề yêu sớm, cộng thêm lúc chứng kiến tài hùng biện của ông chủ, e là nàng sẽ chút sợ.
nãy mới thấy dáng vẻ Khang Hy cảnh cáo Triệu Giai thị và bên cạnh nàng , Minh Huyên lập tức sợ đến mức dậy .
Hai tay rũ xuống hai bên hông, cúi đầu... Minh Huyên mang vẻ mặt sám hối chờ Khang Hy phát tiết hết cơn giận.
Sau đó mới nhỏ giọng hỏi: "Vậy ngài Triệu Giai thị khiến tức giận như , nên trút giận như thế nào?"
Bàn tay bưng chén của Khang Hy khẽ chững , khẽ thư hoãn một lúc mới tức giận : "Nàng là quý phi, còn là quý phi mang phong hào, khó một cung phi mà còn cần lý do ư? Còn cần trẫm đến dạy nàng ?"
"... ghiền..." Minh Huyên liếc mắt Khang Hy một cái, thốt một câu, đó mới cãi : "Thiếp khó nàng mặt khác như thế nào? Hơn nữa, nếu tùy tiện tìm một lý do nào đó, khó nàng là chuyện nhỏ, nhưng lỡ khiến nhị công chúa khổ sở thì ? Liệu cô bé khác nhạo ? Rốt cuộc cũng là sanh mẫu, vốn là chịu nổi..."
Khang Hy còn lời nào để , nếu là khác suy nghĩ vì nữ nhi, sẽ cảm thấy đó xạo. nếu Minh Huyên như , sẽ tin.
Vân Mộng Hạ Vũ
Khang Hy tuy nàng chỉ thiên vị mỗi thái tử, nhưng tuyệt đối sẽ nảy sinh ý với những hài tử khác trong cung.