Khi tiểu tử hai tuổi rưỡi hét lên cưới phúc tấn, bầu khí bi thương vì ly biệt lập tức hòa tan.
Minh Huyên sắp xếp cho thái giám chuyên chăm sóc Cổn Cổn đến đây, mỗi tháng phát cho bọn họ gấp ba tiền lương, cũng với một loạt các phúc lợi để bọn họ tiếp tục chăm sóc cho bọn Cổn Cổn, Viên Viên, và cả những động vật khác.
Lúc rời khỏi thôn trang, Khang Hy dẫn theo nhi nữ lên xe ngựa dạo một vòng trong kinh.
Sau đó dẫn bọn họ đến tửu lâu ăn cơm, tình huống tộc học của Ái Tân Giác La ở phía đối diện, đó mới hồi cung.
Vừa về đến nơi, Minh Huyên lập tức phái gọi Triệu Giai thị đến, đến lúc tính sổ .
Người phái ngoài, Lương Cửu Công sai mang khế đất của một trăm mẫu đất đến.
Một trăm mẫu đất... khí phách như á?
Minh Huyên lập tức cái khác về Khang Hy, hoàng thượng còn keo kiệt như nữa ư?
"Sao hoàng a mã luôn keo kiệt với di mẫu nhỉ?" Dận từ đằng bước tới khế đất trong tay Minh Huyên, một trăm mẫu thôi á? Cậu bé khẽ thở dài .
Minh Huyên lắc đầu : "Không keo kiệt , thật sự hề keo kiệt, cái thôn trang đó của bao lớn ? Nhiêu đây gấp mấy .
Dận thấy di mẫu hưng phấn như thì gì nữa.
"Thôn trang to như , chúng thể dựng một sơn trang. Đến lúc đó, khi việc gì thể đến ở mấy ngày." Minh Huyên đột nhiên mở miệng .
Dận ngây , thấy di mẫu hưng phấn lấy giấy quy hoạch xem xây thế nào thế nào... trong lúc đó hề bỏ quên bé.
Dận tiến lên ôm chặt Minh Huyên và : "Cô xây cho di mẫu, cô bạc."
"Ba vạn hai ngàn bảy trăm hai mươi lượng?" Minh Huyên nhớ rõ đó Dận từng lấy sổ sách tính toán xem đủ tiền nuôi .
Dận lập tức trầm mặc, bé thật là nghèo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-377.html.]
Muốn chính còn của hồi môn của hoàng ngạch nương nữa, nhưng những thứ đó đều do hoàng a mã bảo quản giúp bé, bây giờ cũng trong tay.
"Được! Vậy thì để cho con tu sửa, bách tính bình thường xây một căn nhà tốn một trăm tám mươi lượng, nhưng đó là một căn hào trạch (/). Chúng cũng đòi hỏi quá nhiều, đoán chừng một vạn tám ngàn xây một cái tồi ." Minh Huyên thấy tiểu thái tử hé răng bèn .
(/) hào trạch (豪宅): biệt thự, dinh thự.
Sau khi trải qua sự kiện trứng gà, Dận thiện cảm với những đồ vật rẻ tiện dụng.
Ngay cả ăn cơm cũng chuyên dùng đũa trúc tự chế của Vĩnh Thọ cung, mà là gỗ là vàng bạc ngọc gì đó...
Vân Mộng Hạ Vũ
Sau đó, hai bắt đầu bàn bạc nên tu sửa như thế nào nào.
"Chúng chuyển khối đá ở hậu viện đến đặt lối thôn trang , chắc chắn sẽ khí thế." Minh Huyên sớm chướng mắt khối đá đó từ lâu . Ngặt nỗi nó là do Khang Hy tặng, cách nào xử lý.
Dận gật đầu, : "Ta cũng nhiều đá..." Mỗi hoàng a mã xuất cung về đều mang đá về cho bé.
Hai đang chuyện nên bố trí tảng đá như thế nào thì cung nhân báo Triệu Giai thị đến .
Minh Huyên dậy, cho đưa Triệu Giai thị đến hậu điện phía tây của Cổn Cổn, còn thì phòng sang trang phục cưỡi ngựa, cột tóc, mang giày.
"Tiểu hài tử phép theo!" Minh Huyên ngoài với khí thế rào rạt, Dận dậy, nàng sang .
Dận lia mắt ý bảo Ô Lan bảo vệ cho Minh Huyên.
Ô Lan gật đầu theo sát nàng.
Triệu Giai thị đưa đến trong hậu điện trống trải đầy rơm rạ, chỉ cảm thấy đây là nơi dành cho ở, đó trong khí còn một cỗ mùi vị kỳ quái.
Nàng lập tức bịt mũi , mặt mũi tràn đầy chán ghét, nghi ngờ hỏi: "Hiền quý phi tìm gì ?"
mặc kệ nàng hỏi gì, vẫn nào đáp .