Tình cảm của Minh Huyên giành cho Cổn Cổn sâu đậm, tuy nàng cũng yêu thích tiểu khả ái giống đực, nhưng càng yêu quý gấu trúc béo nhà hơn. Dận nhân cơ hội giành quyền sở hữu gấu trúc nhỏ.
Dận Chân là buồn thật sự, cái miệng nhỏ còn thích chuyện nữa.
khi xe ngựa đưa Cổn Cổn dần dần xa, bé vẫn nhịn hỏi: "Lễ vật gì ?"
Dận dẫn bé y phục, đó theo Khang Hy và Minh Huyên xuất cung.
Kết quả khi xuất môn phát hiện xe ngựa còn Dận Thì, Dận Chỉ và tam công chúa.
Tam công chúa ở vị trí cách nhà xa nhất.
Minh Huyên Khang Hy xuất môn còn mang theo nhiều như . lúc nàng cũng để ý quá nhiều, nàng Cổn Cổn thích ứng với cuộc sống ở ngoài cung nữa.
Nghe hạ nhân báo cáo, mấy ngày nay tiểu khả ái và những động vật nhỏ khác thích ứng khá , chỉ là vẫn sợ hãi nhân loại như .
Tốc độ của xe ngựa nhanh, còn chút lắc lư, tiểu tứ đang luyên thuyên Cổn Cổn thích khỏi cung, lo lắng trong lòng Minh Huyên khỏi dâng lên.
"Tiểu tứ, là Cổn Cổn, thể Cổn Cổn quyết định . Cũng giống như thể quyết định tất cả chuyện. Chân chính đối xử với ai đó chính là để cho gian riêng, tin tưởng bằng hữu của , nó sẽ sống thôi. Mà là một mực lo âu, tự khiến bản lo lắng hãi hùng, để bằng hữu bận lòng vì !" Dận bất đắc dĩ lời thấm thía.
Khang Hy kinh ngạc nhi tử, nhịn cảm khái sức mạnh của thời gian, tiểu thái tử của trưởng thành .
Dận Chân lời ca ca, bé mấy lời lo lắng nữa, mà hỏi về cảnh sống của Cổn Cổn .
"Đệ sẽ , chúng chừa một ít gian để tưởng tượng ?" Dận sờ mớ tóc xoăn của và .
Lúc thái tử chuyện, Minh Huyên chú ý thấy tất cả đều đang bé, ngay cả đại a ca và tam công chúa cũng .
Trong lòng nàng nhất thời căng tràn cảm giác kiêu ngạo, tiểu thái tử của nàng quả nhiên là hài tử sáng nhất trong đám .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-373.html.]
Tiểu thái tử như thế, Minh Huyên cảm thấy Cổn Cổn cũng như thế, dù nó cũng thông minh như , từ đến giờ từng công kích bất kỳ ai.
Lúc nổi giận cũng chỉ dùng móng vuốt xé rách chăn, hoặc là mài móng vuốt cây khô, từ đến giờ từng hướng móng vuốt về phía bất cứ nào, một cũng .
Vì Cổn Cổn nhất định sẽ sống càng hơn.
Vừa nghĩ như , trong lòng Minh Huyên lập tức tràn trề tin tưởng.
Vân Mộng Hạ Vũ
Tuy rằng nỡ, nhưng lo lắng trong lòng giảm nhiều.
Thôn trang của Minh Huyên lớn, nàng đến khảo sát qua, bây giờ đang là mùa thu hoạch táo. Cổn Cổn khỏi lồng sắt nên vẫn còn chút ngơ ngác, nhưng nó nhanh chóng khung cảnh đẽ mắt hấp dẫn.
Đập mắt cũng là trái cây đỏ rực mà nó yêu thích nhất, khoang mũi cảm giác vui vẻ lấp đầy, một Cổn Cổn vốn thích chạy nhảy cũng vui sướng chạy băng băng.
"Cổn Cổn..." Dận Chân xuống xe ngựa thấy bộ dáng vui vẻ của Cổn Cổn, bé lập tức há hốc miệng.
Chính lo lắng suốt đường , rốt cuộc là lo lắng cho ai chứ?
Cổn Cổn vui vẻ chạy băng băng, thỉnh thoảng dừng một chốc, hai chân thẳng, hai chi vươn gẩy quả cây mà nó thể với tới.
Sau đó sáp gần há miệng cắn một ngụm, ...
"Oa! Nó cao quá!" Tam công chúa thấy Cổn Cổn dậy thì kinh ngạc thành tiếng.
"Thật nhiều táo." Dận Thì cũng theo cảm khái.
Lúc Cổn Cổn ăn táo, cái m.ô.n.g còn kích động lắc qua lắc .
Chân đen, m.ô.n.g trắng, còn cái một cái đuôi nhỏ đen thùi, thế nào cũng cảm giác vui vẻ, ít nhất là nụ mặt Minh Huyên ngừng .