"Yêu ca ca, của tiểu Tứ, của tiểu Tứ, ngươi xa." Dận vốn tính tình bá đạo, Dận Chân Dận nuôi dưỡng, cũng hề nhường nhịn, trực tiếp hét mặt Khang Hy.
Khang Hy chọc tức bật : "Thái tử là của trẫm, con cũng là của trẫm, hai đứa đều là nhi tử của trẫm. Trẫm mà xa thì con tưởng con lắm ?"
Dận Chân Khang Hy một hồi thấy mơ hồ, nhưng khí thế hề suy giảm, chỉ dám đánh tay Khang Hy mà còn dám đẩy , thậm chí còn lớn tiếng phản bác: "Của tiểu Tứ, của tiểu Tứ. Yêu ca ca, của tiểu Tứ."
Nói xong thì tức giận hét mặt Khang Hy một đống lời mà Khang Hy hiểu.
Thấy dáng vẻ kích động của , còn cả ánh mắt đó nữa, Khang Hy hoài nghi đang mắng . Hắn vươn tay ôm lên đánh mạnh m.ô.n.g .
"Hoàng a mã!" Dận thấy vội vàng kêu lên, của bé còn từng đánh mà.
Khang Hy hai nhi tử một cái thở dài, vứt Dận Chân cho thái tử hừ lạnh : "Đã ba tuổi , quy củ nên dạy thì mau dạy."
"Còn đầy hai tuổi mà." Dận nhỏ giọng phản bác: "Tiểu Tứ còn nhỏ, hoàng a mã đừng so đo với ."
Hai mắt Dận Chân ầng ậng nước, một tay ôm mông, một tay chỉ Khang Hy, vội vàng tố cáo với Dận .
Vân Mộng Hạ Vũ
"Đây là hoàng a mã, hoàng a mã của chúng , tiểu Tứ vô lễ." Dận kéo , xoa xoa m.ô.n.g của , nghiêm túc giải thích: "Hoàng a mã là giỏi nhất thiên hạ , và cũng là a mã ruột thịt của chúng ."
Dận xoa đầu tóc quăn của tiểu Tứ, trong lòng chấn động. Trước đây tiểu Tứ với di mẫu vui, thích ca ca vui vẻ... Chẳng nhẽ bây giờ đủ chân thành với hoàng a mã?
Vậy thì , nhanh chóng sửa đổi.
Khang Hy ở bên cạnh lời giải thích của Dận , những lời khen ngợi ngớt của nhi tử bảo bối, nhịn khẽ cong khóe miệng.
điều khiến Dận và Khang Hy ngờ là, mặc dù Dận Chân còn nhỏ tuổi thù dai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-349.html.]
Chỉ bởi vì Khang Hy đánh một cái m.ô.n.g mà thèm Khang Hy nữa, luôn đầu với . Thậm chí còn tố cáo với thái hoàng thái hậu, hoàng thái hậu, cả Cổn Cổn nữa.
Dận dạy cả một mùa đông mới khiến Dận Chân hiểu hoàng a mã thể đắc tội. Hoàng a mã là hoàng đế chưởng quản tất cả , bọn họ đều lời hoàng a mã.
Dận Chân bi thương nhận một hiện thực, thái tử ca ca của cũng theo hoàng a mã.
Bây giờ Dận Chân rõ chữ hơn nhiều , bởi vì hiểu một cách sâu sắc địa vị của Khang Hy, nên rằng tố cáo với khác cũng vô dụng, nên chỉ với Cổn Cổn.
Cho dù hiểu rõ địa vị của Khang Hy nhưng Dận Chân vẫn sẽ tức giận vì sự mật giữa và thái tử ca ca của . Lúc Khang Hy nắm tay trái của thái tử, sẽ chạy đến nắm tay .
Khang Hy dứt lời thì thể mười mấy câu dừng.
Nếu nể mặt Bảo Thành, Khang Hy mới thèm dùng ngọ thiện với nhi tử thối .
Dận kẹp giữa hai , bé đau đầu cầu cứu Minh Huyên.
Minh Huyên mới thèm quản .
Khang Hy mặc dù mồm ghét bỏ Dận Chân, nhưng mỗi dùng thiện đều đặt những món cho sức khỏe, món thích mặt .
Hơn nữa hình như còn chẳng hề phản cảm việc hề sợ, cũng chẳng sai cố gắng sửa .
Ngược nhắc đến Dận Chân mặt thái hoàng thái hậu, còn mắng: tiểu tử thối đấy cũng chỉ là đầu óc thông minh mà thôi.
Đến cả thái hoàng thái hậu cũng hỏi Minh Huyên, rốt cuộc thông minh như nào, hoàng thượng khen thông minh chính là Bảo Thành đấy.
"Đây gọi là yêu thương nhưng mẩy." Minh Huyên xong liền hỏi Dận : "Con đừng quan tâm nữa, Tam a ca sắp hồi cung, con xem tặng lễ vật gì?"