Minh Huyên Dận Chân Dận đưa và đang chuyện với Cổn Cổn cách một lớp hàng rào, nàng xoa xoa đầu, nghĩ đến mấy lời khoe khoang đó của Khang Hy.
Hắn Tứ a ca thái tử nuôi dưỡng, thái tử thông minh nên Tứ a ca cũng lanh lợi.
Đứa nhỏ sở hữu mái tóc xoăn tự nhiên, đôi mắt nhỏ tròn xoe ngừng chuyển động, thực sự trông vẻ nhanh nhẹn, cũng đáng yêu.
...
Điều khiến Minh Huyên thể ngờ chính là... Hắn thích lảm nhảm.
Nói nhiều!
Còn nhiều hơn cả tiểu thái tử .
Cậu bé thể chuyện với bất cứ thứ gì, thậm chí cần khác trả lời, cũng thể một trong thời gian dài.
Vân Mộng Hạ Vũ
Chỉ riêng chuyện với Cổn Cổn thôi mà suốt một canh giờ!
Cứu mạng! Nàng thực sự thể đối phó với đứa nhỏ !
Điều khiến Minh Huyên cảm thấy thần kỳ chính là, Dận thể hiểu những gì nhóc , còn nàng hiểu, chỉ thấy tiếng ù ù...
"Ta hỏi qua cung nhân , các nàng đều đứa nhỏ nhiều nghĩa là thông minh." Đối với phương diện nhiều , Dận cũng bất đắc dĩ, vì thế tự an ủi .
Đệ thông minh còn hơn ngu ngốc nhiều.
Từ lúc mới sinh , Tiểu Tứ thích ríu ríu rít những lời ai hiểu, chờ đến khi nhóc bắt đầu , thực sự ngay từ đầu là một tai hoạ.
Chỉ riêng ca ca, ca ca thôi, bé gọi mỗi ngày khiến Dận đau đầu.
Dận là một nghiêm túc, Tiểu Tứ gọi một tiếng, bé trả lời một tiếng.
Khoảng thời gian ngắn đó, bé lén lút với Minh Huyên rằng trong đầu bé thường xuyên vang lên tiếng ca ca, ca ca, ca ca.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-346.html.]
Minh Huyên đồng tình về phía Dận , cảm thấy phúc hưởng thụ.
Dận chuyện với di mẫu một lát đến chuẩn kéo rời .
Dận Chân chỉ nhiều mà còn chủ kiến, lúc nãy khi cung nhân khác kéo , nhóc nhúc nhích, còn vô cùng tức giận nhiều.
khi thấy thái tử ca ca yêu, nhóc lập tức vui vẻ mặt theo bé, thậm chí còn đưa quả táo gặm gồ ghề lồi lõm trong tay đưa cho Dận .
Dận lắc đầu, cho rửa sạch tay nhóc mới duỗi tay nắm lấy, hỏi: "Hôm nay Tiểu Tứ ăn gì? Chúng dùng bữa ở chỗ di mẫu ?"
Dận Chân gật gật đầu, ngẩng đầu lên quý phi nương nương xinh , đó ngước mắt lên mỉm dùng sức gật đầu một nữa.
Sau đó bé nhải lải ăn cái gì, ăn cái gì, trong thức ăn cho thêm nguyên liệu gì và dùng đĩa gì để dâng lên cho nhóc.
Cậu nhóc quá nhanh khiến khác thể hiểu .
Cần Dận phiên dịch .
Dận dặn dò cung nhân bảo Tiểu Tứ tự rửa tay, ở chỗ của di mẫu, nàng thích cung nhân hầu hạ cho lắm, thế nên Dận sớm học cách chăm sóc bản .
Là do nuôi dưỡng, Dận cũng yêu cầu nhóc giống như .
Sau khi rửa tay xong, Tiểu Tứ đầu tiên là một bàn đồ ăn đặt mặt , hài lòng gật đầu, đó chiếc ghế bao vây xung quanh, cầm một cái muỗng nhỏ, bắt đầu ăn.
"Tiểu Tứ, uống canh hẵng ăn cơm." Dận lắc đầu, mở miệng .
Bàn tay đang cầm muỗng của Dận Chân khựng , nhóc giơ muỗng lên với Dận bằng giọng mơ hồ rõ: "Ca ca yêu, Tiểu Tứ ... Không uống canh."
"Không !" Dận sa sầm mặt mày kiên trì , thể giảng đạo lý với Tiểu Tứ, bé thể hiểu , vì thế dứt khoát lệnh.
Dận Chân giơ cái muỗng lên, bĩu môi, vẻ mặt vui, ngơ ngác chằm chằm Dận , đó về phía Minh Huyên, mở miệng : "Phiêu phiêu quý phi, Tiểu Tứ uống canh."
Phiêu phiêu quý phi, là phi phi quý phi chứ?