Nàng vội vàng quần áo, tuỳ tiện trang điểm một chút đến đó, nàng giày bồn hoa mà giày thêu, dễ dàng chạy nhanh!
Sau đó Minh Huyên thấy sắc mặt xanh mét của Khang Hy và tiếng thảm thiết của Đới Giai thị, Khang Hy ngủ cùng với Dận , nên Dận cũng đến đây.
"Đứa nhỏ bình an là ." Đợi đến khi thái y hội chẩn xong và xác định chân cẳng của đứa nhỏ sẽ kém hơn so với các khác, Khang Hy khẽ cắn môi, cuối cùng vẫn .
Dận đôi giày thêu chân của di mẫu, dày bồn hoa chân của các vị nương nương khác, lúc xuống, cũng thể chân ai dài, chân ai ngắn đúng ?
Cậu bé đột nhiên mở miệng : "Sau chuẩn cho một chiếc giày cao, một chiếc giày thấp, chẳng sẽ độ dài như ?"
Khang Hy vẻ mặt quan tâm của nhi tử, đột nhiên : "Bảo Thành thật thông minh, con đúng, giày đế cao là ."...
Bởi vì lúc lôi chân đứa nhỏ ngoài, chân trái gãy vài , cho dù thái ý cố gắng hết sức cứu chữa chăng nữa thì sự phát triển của chiếc chân cũng thể theo kịp chân bình thường.
Một biện pháp khác mà thái y đưa chính là, để cái chân còn cũng thương giống hệt như , nếu thế hai cái chân cùng chữa trị, thể sẽ phát triển như .
đứa nhỏ mới chào đời, một ai thể đảm bảo rằng bé thể chịu những tổn thương liên tiếp ? Không bất cứ thái y nào thể cam đoan rằng sẽ bẻ gãy cùng một vị trí và mức độ vết thương nặng như .
Khang Hy nhi tử đang lớn, chân trai vặn vẹo rũ xuống, trong lòng tràn ngập đau xót.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-344.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
Đây là một đứa nhỏ thể sống sót, tiếng của đứa nhỏ vô cùng vang dội.
Đánh gãy một đoạn xương đùi khác? Khang Hy thậm chí còn nghĩ đến chuyện . Nếu đứa nhỏ thể sống sót, cần gì để bé chịu tội hết đến khác? Hơn nữa chắc thành công?
Khang Hy thậm chí còn nghĩ rằng cho dù nó tật ở chân, cho dù hành động tiện nữa, cũng đành lòng để bé tổn thương một nữa.
Hắn nhắm mắt , mở miệng lớn tiếng : "Thái tử đúng, cũng chỉ là chuyện giày cao giày thấp là thể giải quyết, Thất a ca của trẫm, nào dám nghi ngờ?"
Hắn dứt lời, Minh Huyên lập tức về phía Khang Hy, cảm thấy cần là một nam nhân, là một trượng phu như thế nào nữa, nhưng bây giờ là một phụ !
Nhìn cẩn thận dặn dò thái y, đích nắn chân của đứa nhỏ để thái y băng bó xương, cảm thấy phương diện phụ , ít nhất Khang Hy của bây giờ cũng xứng đáng với hai chữ từ phụ!
Trước đó thái hoàng thái hậu với Minh Huyên rằng đợi đến khi hoàng tử hoàng nữ một tuổi sẽ sắp xếp thứ tự, nhưng Khang Hy sắp xếp thứ tự cho đứa nhỏ ngay tại chỗ, còn đặt tên cho bé là Dận Hựu.
"Hựu, ban phúc cũng ! Cầu nguyện liệt tổ liệt tông phù hồ che chở cho Thất a ca của trẫm, bình an mạnh khoẻ!" Khang Hy trìu mến đứa nhỏ , thậm chí còn đưa tay ôm bé một cái mới đưa cho bà v.ú đang kinh hồn bạt vía ở bên cạnh.
Đới Giai thị mới cầm m.á.u thấy những gì hoàng thượng , nàng chật vật dậy quỳ mặt đất tạ ơn.
Khang Hy sâu kín nàng , mặt hề chút trách cứ nào, mà mở miệng : "Đới Giai thị sinh con công, trẫm đặc biệt phong nàng Thành tần, lễ sách phong tổ chức đơn giản, nàng nhất định chăm sóc cho Thất a ca của trẫm thật !"
Đới Giai thị chảy nước mắt, vội vàng run rẩy dập đầu, lúc nãy khi còn ở bên trong, nàng mơ hồ đứa nhỏ dị tật.