Xuyên Thành Tứ Muội Mỗi Ngày Ăn Uống Vui Vẻ Xem Mỹ Nhân Cãi Nhau - Chương 312

Cập nhật lúc: 2025-08-05 23:19:02
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chờ đến khi Khang Hy hồi cung, chuyện điều tra rõ ràng.

Những kẻ ý định hãm hại thái tử chính là thế lực còn sót của tiền triều, cộng thêm bút tích của Ngô Tam Quế, trong đó cũng mượn các thế lực trong triều và Bao Y nào đó.

Mọi chuyện vốn dĩ che giấu vô cùng thoả, nhưng một sợ kiếp kiếp và liều lĩnh quyết tâm chiến đầu tới cùng với đối thủ, đánh bậy đánh bạ khiến tất cả những chuyện mà ngay cả Khang Hy cũng điều tra , bộ đều lộ ngoài.

Trong đó thậm chí còn nguyên chân cái c.h.ế.t của mấy vị hoàng tử đó.

Sau khi con cái của thực sự âm mưu g.i.ế.c chết, bao gồm cả Thừa Hỗ, ngay cả khi trong lòng chuẩn tinh thần, Khang Hy vẫn cảm thấy vô cùng xót xa.

"Con đấy chứ?" Sau khi điều tra xong chuyện, bởi vì dính líu quá nhiều nên vẫn công bố với bên ngoài, Minh Huyên cũng mặc kệ. Nhìn Dận mới hồi cung, đang cầm một đống đồ chơi mới vẻ, vô cùng phấn khích đưa cho giống như dâng hiến vật ký, nàng trực tiếp ôm lấy , khi kiểm tra một vòng mới ôm bé bật thành tiếng.

Dận ngơ ngác di mẫu đầu tiên là đưa tay sờ mó lung tung, đó đột nhiên ôm n.g.ự.c lớn, bé vội vàng quan tâm : "Di mẫu ? Có bắt nạt di mẫu ?"

Đó là bệnh đậu mùa đấy! Một căn bệnh thuốc chữa, mặc dù bản xuyên , đồng thời đổi lịch sử nhiều, nhưng nàng chỉ sợ ngộ nhỡ, ngộ nhỡ hiệu ứng bươm bướm gì, nếu thực sự nhiễm, chống đỡ thì bây giờ?

Khang Hy ở bên ngoài Lương Cửu Công báo , chớp chớp mắt, lắng tiếng ở bên trong, thực sự thể hiểu tại một thoạt vẻ mảnh mai lương thiện đột nhiên trở nên lợi hại như ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-312.html.]

Mọi chuyện vạch trần và phơi bày giữ thanh thiên bạch nhật, Khang Hy nhiều chuyện xử lý, nhưng khi tiếng , vẫn hỏi: "Nàng yêu cầu gì ?"

Sau khi Khang Hy bước , Minh Huyên từ từ kìm nén tiếng của , hít hít mũi, nức nở : "Nếu Vạn Lưu Cáp thị động đến Dận thì mong hoàng thượng hãy xử lý nhẹ nhàng một chút, dù chuyện cũng là do Ô Nhã thị khơi mào , nàng thích hại nhưng còn giá hoạ cho khác, là thứ gì."

"Còn về phần Ô Nhã thị, hoàng thượng thích sủng thì sủng, nàng thể sinh bao nhiêu con cái, thần cũng quan tâm, nhưng thần cầu xin ngài, cả đời nàng chỉ thể dừng ở đáp ứng, thể đến địa vị cao hơn nữa."...

Khang Hy dáng vẻ hoảng sợ run rẩy ôm lấy Dận của nàng, hít một thật sâu, gật đầu : "Trẫm đồng ý."

Nói xong còn an ủi : "Nàng , hơn những gì trẫm nghĩ."

Vân Mộng Hạ Vũ

"Đâu !" Minh Huyên , : "Chẳng hãm hại thái tử ? Nếu nó thực sự xảy chuyện gì may, thần... Thiếp cũng sống nữa!"

Sự cảm động lúc nãy của Khang Hy đột nhiên biến thành một vạch đen trán, với giọng điệu đông cứng: "Thân là hoàng phi, đừng suốt ngày c.h.ế.t c.h.ế.t nọ, đây là một điều cấm kỵ!"

"Ai rảnh quan tâm đến nó chứ!" Minh Huyên chảy nước mắt, Khang Hy : "Thần thực sự sợ hãi, nhưng dám g.i.ế.c , chỉ thể nghĩ cách giày vò đối phương, thần tiếp dễ dàng lắm ?"

Thực sự dễ dàng, nhớ thời điểm sự thật đó, Khang Hy cũng sắp tức đến phát điên lên, ngay lập tức hiểu , khẽ mỉm một tiếng: "Những cách đó tồi, nàng học trong cuốn thoại bản nào ?"

Loading...