Xuyên Thành Tứ Muội Mỗi Ngày Ăn Uống Vui Vẻ Xem Mỹ Nhân Cãi Nhau - Chương 306

Cập nhật lúc: 2025-08-05 23:18:21
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không!

Khang Hy nên lời nhi tử đang mắt , cần thêm một nhi tử như nữa, điều khiến cảm giác chúng hề thừa hưởng bất cứ sự thông minh tài trí nào của .

"Không !" Khang Hy lạnh lùng từ chối lời đề nghị của Dận Thì, một chút do dự?

Dận Thì tò mò hỏi: "Tại chứ? Con xuất sắc, ngoại hình tuấn, tư chất phi phàm, cốt cách đáng kinh ngạc như thế mà?

Khang Hy hổ , lẽ nhi tử đang cảm thấy ghê gớm nhất thế gian , trấn áp bé như thế nào để bé hiểu rõ hiện thực đây?

Tự tin là cần thiết, nhưng nếu tự tin quá mức thì sẽ trở thành tự đại.

"Ngày hôm qua Trần sư phó con..." Khang Hy mới mở miệng, Dận Thì lập tức trở nên chán nản đến mức thể thấy bằng mắt thường, đầu bỏ chạy.

Người Mãn là một dân tộc cưỡi lưng ngựa, tại hoàng a mã luôn bắt khác học thứ tiếng Hán ê ê a a đó chứ?

Xem hoàng a mã đồng ý chuyện nuôi dưỡng , Dận Thì quấn lấy Huệ tần.

Huệ tần cũng thể ngờ rằng một ngày sẽ nhi tử ép đến phát điên, thấy nhi tử kêu gào nuôi dưỡng , Huệ tần chỉ cảm thấy mắt tối sầm.

Nàng vốn nghĩ rằng từng là thứ phi tiếng Hán duy nhất trong cung, ngay cả khi tiên hậu còn sống, bản nàng cũng từng hoa tiền nguyệt hạ, hồng tụ thiêm hương* với hoàng thượng...

(*Hoa tiền nguyệt hạ: Chỉ nơi nam nữ hẹn hò, chuyện yêu đương.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-306.html.]

Hồng tụ thiêm hương: Là tay áo của con gái, đêm tối khi thư sinh sách, cô gái xinh trẻ tuổi ở bên châm hương, mùi hương bám tay áo. )

Nàng tưởng rằng sẽ sinh một nhi tử giống như trong tộc Nạp Lan Dung Nhược, nhưng...

Vân Mộng Hạ Vũ

Sự khác biệt giữa lý tưởng và hiện thực khiến nàng chút thể chấp nhận , bản nàng thể là tinh thông cầm kỳ thi hoạ, nhưng ít nhất cũng hiểu cơ bản, còn nhi tử thì ? Ngày ngày chỉ vung đao múa kiếm, lúc còn một con khỉ núi?

Để duy trì biểu cảm hiền từ mặt , Huệ tần mỉm giải thích với nhi tử những gì những gì, ngay cả bản nàng cũng đang bận rộn đấy!

"Ngạch nương, đến thái tử cũng thể nuôi dưỡng , con cũng , ngài mau sinh cho con một , nếu thể sinh thì cướp đoạt một nào đó cũng , con quan tâm, còn chỉ nuôi!" Đối với ngạch nương nhà , Dận Thì một cách đương nhiên.

Huệ tần nhịn vỗ lưng bé một cái, chỉ cửa cung, run rẩy : "Cút!"

"Ngạch nương còn là ngạch nương của con nữa , chẳng ngài con là tâm can của ngài ? Lúc con mới hồi cung, ngài còn nhớ con đến mức đêm đêm trằn trọc khó ngủ, còn ôm con ngủ mà? Sao bây giờ đổi ?" Dận Thì với vẻ mặt khó chịu.

Huệ tần cầm lấy chổi lông gà ở bên cạnh, lập tức đánh, đánh : "Ta là ngạch nương của con thì ai là ngạch nương của con?"

Sau khi Huệ tần đánh một trận, Dận Thì than ngắn thở dài thừa nhận rằng chắc chắn là ngạch nương ruột thịt của , chỉ ruột thịt mới sợ sẽ trả thù, haiza!

cho dù là , Dận Thì vẫn từ bỏ ý định, tuy nhiên...

Sau khi thấy Thập Nhị a ca chỉ khiết gào , bé tạm thời dẹp bỏ suy nghĩ .

So với việc thái tử kể chuyện và Thập Nhất a ca ngoan ngoãn, tiếng của Thập Nhị a ca khiến sợ hãi, liên tục dứt, mệt mỏi là gì...

"Không , gia thể chờ, tiếp theo định là của gia ." Dận Thì thở dài, bi thương .

Loading...