"Hôm nay là sinh thần của thái tử điện hạ, các a ca công chúa chúc mừng điện hạ. Nương nương thấy ở trong cung sẽ khiến các tiểu chủ tử tự nhiên nên ngoài nhường chỗ cho bọn họ. Chủ tử đào ở Thiên Thu các chín , liền... qua xem. Phong cảnh ở Thiên Thu các tươi , gió nhẹ..." Xuân Ny tiếp tục giải thích.
Lời đó Xuân Ny nữa, nhưng Khang Hy hiểu .
Khang Hy uống một cốc , ghét bỏ thủ nghệ pha của cung nữ Vĩnh Thọ cung, lãng phí ngon của .
nghĩ đến nước loại nước ngon lắm ở lâu mà cái vị đang ngáy còn uống đến ngon lành, thì cũng chẳng thèm đánh giá nữa.
Lúc Đông Giai thị và Ô Nhã thị đến thì thấy cảnh Khang Hy đang Minh Huyên ghế dựa. Dáng vẻ như năm tháng tĩnh lặng liền cảm thấy tự nhiên cho lắm.
"Biểu ca, Hiền phi tỷ tỷ ... ngủ ?" Đông Giai thị còn hết lời, liền thấy tiếng ngáy của Minh Huyên. Nàng há hốc miệng thể tin hỏi.
Đến cả Ô Nhã thị kinh sợ vẻ mặt cũng đầy khó hiểu, tiếng ngáy mặc dù lớn nhưng nó vẫn là tiếng ngáy.
Hiền phi chú ý đến hình tượng đến mức hả?
Hay là do sủng ái nên cần cố kị?
Vân Mộng Hạ Vũ
"Thân thể của Hiền phi chỗ nào thoải mái ?" Giọt mồ hôi trán Ô Nhã thị lăn xuống, đứa bé trong bụng hình như đang đạp, nhưng nàng vẫn quan tâm hỏi.
Bị một đám chằm chằm, còn hô to gọi nhỏ, Minh Huyên ngủ say đến mức nào cũng sẽ ồn ào đến tỉnh.
"Ồn cái gì mà ồn? Có mồm chuyện thì ?" Cho dù là ai đang ngủ ngon lành ồn ào đến tỉnh thì tính tình đều cho lắm. Minh Huyên nhắm mắt ngáp một cái, nàng dậy lầu bầu.
Sau một lúc im lặng, Khang Hy khẽ ho một tiếng.
Minh Huyên há miệng, xoa xoa mặt, mở mắt ...
"Tham kiến hoàng thượng." Minh Huyên giật lập tức dậy hành lễ.
Hoàng thượng đến Vĩnh Thọ cung gì? Đáng sợ quá. Không đúng, đây Vĩnh Thọ cung.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-286.html.]
Rắn...
"Hoàng thượng, trong mơ thần thấy Ngự Hoa viên rắn, hoàng thượng xem buồn ?"
Đông Giai thị chẳng vui vẻ gì : "Chỉ sợ là mơ thấy ."
"Không mơ thì là gì? Sao Ngự Hoa viên rắn ?" Tay Minh Huyên che miệng, thể khống chế nổi cơn buồn ngủ mà ngáp một cái.
"Sao mệt đến chứ?" Khang Hy bóp đầu hỏi.
Minh Huyên hít hít mũi : "Bẩm hoàng thượng, mệt." Nói xong ngáp một cái nữa.
Khang Hy thực sự nổi nữa liền : "Nàng mệt thì về nghỉ , ngủ ở đây cái thể thống gì nữa?"
Minh Huyên gật đầu hành lễ xong đang chuẩn .
Nàng hai bước đột nhiên ngừng , lúc mới phản ứng đó quả thực mơ, hình như thực sự rắn.
Một con rắn nho nhỏ chẳng to chút nào, chắc chẳng mấy lạng thịt.
Bỏ , nghĩ nữa... cũng chẳng liên quan đến , chuồn thôi...
Đông Giai thị Khang Hy chẳng hề hỏi nàng việc Ngự Hoa viên rắn, nàng cắn môi, sắc mặt khó coi.
Minh Huyên đang thấy nỡ quả đào chín đỏ cây, nàng thấp giọng : "Ô Lan, ngươi cho hái vài quả đào, chậm chậm ở phía . Nhớ cầm giỏ, đừng để lông đào dính khắp nơi."
Sau khi Minh Huyên , Khang Hy dậy chuẩn lên ghế dựa nghỉ một lúc. Kết quả thấy cảnh cung nữ bên cạnh Minh Huyên hào hứng trèo lên cây hái đào...
Hành vi quá phô trương, nhưng mặt biểu và Ô Nhã thị, Khang Hy coi như thấy.
Hắn dịu dàng : "Hai nàng cũng xuống nghỉ ngơi , chắc là sợ lắm nhỉ?"
Trên khuôn mặt trắng bệch của Ô Nhã thị xuất hiện một vệt đỏ hồng tự nhiên, ánh mắt Khang Hy đầy ý dựa dẫm, nàng nhỏ giọng đáp: "Có hoàng thượng ở đây, thần sợ."