Một thị vệ ở lưng Khang Hy mạnh mẽ duỗi tay túm lấy, một con rắn dài chừng cánh tay lập tức tóm gọn.
Trong Ngự hoa viên rắn? Minh Huyên bỗng cảm thấy thật mới mẻ.
Minh Huyên quan sát một hồi, thấy ai cắn trúng, chỉ là hoảng sợ mà thôi.
Khang Hy bùng nổ sức mạnh nam nhân, ôm hai nữ nhân mà vẫn thể vững .
Việc liên quan đến , Minh Huyên vốn cũng thích xem loại kịch , nàng vốn chẳng tham gia nên ngả .
Nàng kéo áo gió , nhắm mắt .
Không do gió thổi dễ chịu, là do tối qua Minh Huyên trang trí phòng cho thái tử mệt quá, hoặc thể là do cả buổi sáng nàng của Ngự thiện phòng gà chiên, nên lâu liền ngủ mất.
Mặt Khang Hy tái xanh, tay đỡ Ô Nhã thị, tay trái ôm Đông Giai thị.
Rắn thị vệ bắt độc, nhưng ai dám đảm bảo sẽ còn con rắn khác, Khang Hy định rời khỏi chỗ , nhưng động đậy nổi.
Hai nữ nhân vẻ nặng, nhưng cộng hai , sức nặng ... Khang Hy thực sự trầm mặc .
Một là biểu , một đang mang thai, hai đều hoảng sợ ngừng run rẩy, thả nào xuống cũng .
Khang Hy cắn răng, chỉ đành tiếp tục yên. Sau khi cho gọi thái y, vẻ mặt thong dong bảo thị vệ và thái giám kiểm tra kĩ xem còn con rắn nào khác nữa .
"Được , trẫm ở đây, hai nàng đừng sợ. Trẫm thực xem xem, nào dám giở trò đê hèn như ở ngay mặt trẫm." Khang Hy hai nữ nhân sợ hãi lệ rơi đầy mặt, sắc mặt trắng bệch, to.
Vừa dứt lời, hai nữ nhân mặt đẫm lệ sùng bái Khang Hy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-285.html.]
lúc Khang Hy cần điều lắm, dùng tay đỡ Ô Nhã thị, một tay khác chịu bộ sức nặng của biểu .
Lúc thái giám của Ngự Hoa viên bắt đầu bẩm báo hôm nay ai từng đến Ngự Hoa viên, Khang Hy đột nhiên thấy mấy chữ Vĩnh Thọ cung.
"Hiền phi nương nương lúc đang nghỉ ngơi ở Thiên Thu các." Thái giám run rẩy .
Khang Hy mắt híp , liếc Lương Cửu Công một cái, Lương Cửu Công vội vàng gọi mấy ma ma đến đỡ hai vị nương nương. Khang Hy lúc mới buông tay : "Đi xem xem."
Nói xong liền bước nhanh về phía , khẽ vung tay thở phào nhẹ nhõm.
Đông Giai thị và Ô Nhã thị thấy Khang Hy , một bộ dáng vẻ yếu đuối các ma ma đỡ chầm chậm phía .
Ô Nhã thị cúi đầu, tóc mái che đôi mắt, trong đầu nhanh chóng suy nghĩ. Việc ngày hôm nay nhằm ?
Mình từ nhỏ đến lớn sợ thứ , ít, việc khiến nàng thể cảm thấy đang nhằm , rốt cuộc là ai?
Vân Mộng Hạ Vũ
Mà Đông Giai thị bóng dáng ngày càng xa của Khang Hy, vẻ mặt phẫn hận. Mặc dù biểu ca sủng hạnh Hiền phi, nhưng để Hiền phi , thậm chí còn cho khác bất kính với nàng. Đây là đối xử đặc biệt thì còn là gì nữa?
Khang Hy bước nhanh đến Thiên Thu các, lúc rẽ vung mạnh tay, hai tay nắn bóp cho một lúc mới trong.
Lọt trong mắt chính là hình ảnh Minh Huyên ngủ đến ngon lành đám cung nhân vây quanh.
Khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ, khóe miệng vểnh lên, chỉ cần tiếng ngáy khò khò của nàng liền nha đầu ngủ ngon đến mức nào.
Cùng với tiếng ngáy của nàng, chiếc ghế dựa chầm chậm lắc lư, trông vô cùng thoải mái.
"Bẩm hoàng thượng, tối qua chủ tử trang trí phòng cho thái tử, nên ngủ... muộn." Xuân Ny ánh mắt của hoàng thượng, nhỏ giọng giải thích hộ Minh Huyên.
Khang Hy tùy ý gật đầu, xuống ghế bên cạnh, quả đào cắn một nửa bàn thì rút khóe miệng hỏi: "Sao nàng ngủ ở đây?"