"Đánh nhẹ một chút!" Nói xong, thái hoàng thái hậu lập tức rời .
Lúc , Na Bố Kỳ mới kéo Minh Huyên , vui vẻ : "Vừa thái hoàng thái hậu gì? Tỷ ý của ngài là gì ? Ta thực sự thể đánh."
Minh Huyên đưa tay xoa bóp khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng , trơn mịn, đó đến chuyện ngu xuẩn mà Long Khoa Đa .
Vân Mộng Hạ Vũ
"Ôi trời!" Na Bố Kỳ nhướn mày, cảm khái một tiếng, ngạc nhiên : "Kích thích như ? Chắc là thích đó đúng ?"
Nàng đang nghĩ xem thế nào để bắt chẹt nam nhân đấy! Nghĩ sống thọ nên tự tăng lễ vật cho ?
Minh Huyên theo bản năng gật gật đầu, chắc là như ?
"Tỷ tỷ thể giúp một chuyện ?" Trong mắt Na Bố Kỳ xoay chuyển, đột nhiên : "Ta giá một ngàn lượng hoàng kim, tỷ tỷ giúp lấy khế ước bán của nữ nhân về tay, còn vàng của hồi môn cho cô nương , giúp một tiếng, nợ nàng nữa."
Sau khi cướp đoạt việc hôn nhân của khác, mặc dù Na Bố Kỳ hối hận, nhưng trong lòng luôn cảm thấy chút hổ.
Minh Huyên vỗ vỗ bả vai nàng , nhẹ giọng : "Không cần đưa vàng, sẽ lấy khế ước bán đưa cho ngươi. Na Bố Kỳ, ngươi nhớ kỹ, ngươi nợ nàng , là ngươi cứu nàng . Tính tình của nàng thể đấu với Long Khoa Đa, hơn nữa còn chút thù oán với nữ nhân . Ngươi cẩn thận với hai bọn họ..."
"Tỷ tỷ, tỷ đang quan tâm ?" Na Bố Kỳ bước đến nắm tay Minh Huyên, : "Không cả, phụ tặng cho mười tám hầu gái, còn nhiều thị vệ, cũng ngốc, đánh còn bỏ chạy ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-230.html.]
"Ngoài sáng thì sợ, chỉ sợ bọn họ âm thầm tay." Minh Huyên thấy dáng vẻ thiết của nàng , chút mềm lòng, nhỏ giọng : "Cơ thể của nữ tử đến năm mười tám tuổi mới thể ngừng phát dục, đến lúc đó mang thai sinh con sẽ khoẻ mạnh hơn một chút."
Nghe , ánh mắt của Na Bố Kỳ loé lên, nhưng vẫn ngoan ngoãn gật đầu.
Không khó để khế ước bán của Na Bố Kỳ, chỉ cần với Tác Ngạch Đồ một tiếng thì sẽ .
Còn tặng kèm địa chỉ giấu của Long Khoa Đa.
Ngay khi Long Khoa Đa và Lý Tứ Nhi đang rau khô cháy đượm, tình ý khó thể tách rời thì đại ca của Na Bố Kỳ- Thế tử của Khoa Nhĩ Thấm lập tức dẫm đến cửa, đầu tiên là túm lấy chăn bông kéo mặt , thấy cơ thể đủ rắn chắc của phu, bĩu môi, đó cho trói Lý Tứ Nhi .
Mặc dù chỉ mới quen mấy ngày, nhưng Long Khoa Đa cảm thấy giống như quen Lý Tứ Nhi từ kiếp , hận thể moi móc ruột gan cho nàng .
Hắn hối hận vô , tại đó thể khống chế chống nữ nhân điên khùng , bây giờ mới khiến Tứ Nhi thể danh chính ngôn thuận phủ ngày đêm bạn với .
Lúc Lý Tứ Nhi trói , Long Khoa Đa nổi điên cứu nàng , nhưng mười mấy nam tử Mông Cổ cao lớn bao vây xung quanh, thể cứu .
Lúc , thấy đại cữu ca đang cong môi nở một nụ rạng rỡ với , cả Long Khoa Đa ớn lạnh, mới nhận bản vẫn đang trần trụi.
Đối phương giải thích với , cũng gì với , tám tên nam tử Mông Cổ cao lớn bước đến khiêng lên, trực tiếp ném trong chiếc thùng gỗ to rộng.
"Muội , hôn sự cũng quyết định , nếu ngươi còn mất hết thể diện thế , nếu dạy ngươi một bài học thì mấy thực sự coi Khoa Nhĩ Thấm của chúng là bùn dễ nắn?" Khoa Nhĩ Thấm thể tử dáng vẻ chật vật của Long Khoa Đa, bĩu môi .