tử bắt nạt những đứa con khác, trong lòng ông sẽ cảm thấy thế nào?
Tại rõ ràng lúc Nhị tỷ tỷ nhỏ hơn Đại tỷ tỷ là mấy, nhưng mã pháp cũng chỉ mang theo Đại tỷ tỷ ở bên cạnh dạy dỗ? Chẳng lẽ lúc còn nhỏ Nhị tỷ tỷ thông minh ?
Xét về tầm mắt, Minh Huyên cảm thấy thể so sánh với bất cứ nữ nhân nào trong hậu cung , huống chi là một Tác Ngạch Đồ lão luyện?
Nàng chỉ thể xuống tay từ lý lẽ, để ông tự suy ngẫm.
Cũng chính vì chuyện , Minh Huyên càng hiểu rõ hơn về sự liều lĩnh tuỳ tiện của Tác Ngạch Đồ.
Bản nàng là thứ phi trong cung, ngày xưa Tác Ngạch Đồ cung phụng cho nàng nhiều nhất, nhưng một khi tức giận, ông vẫn tuỳ tiện răn dạy như .
Nhìn thấy vẻ mặt vui mừng khôn xiết của Qua Nhĩ Giai thị khi đến chuyện của thái tử, Minh Huyên đột nhiên hỏi: "Mấy chất nhi trong nhà bây giờ thế nào ? Đọc sách đến ? Chữ như thế nào ? Có học võ ?"
Nghe , Qua Nhĩ Giai thị run lên, ngượng ngùng : "Những nhà như chúng , cần bọn họ kiến công lập nghiệp..."
Hai ngày , đại tôn tử còn nha bên cạnh bà , bà đồng ý , bà suy nghĩ một phen đưa đến đó.
"Sao cần chứ?" Minh Huyên với giọng điệu mang theo ý châm chọc: "Chỉ cần trong nhà thêm mấy bản lĩnh thì thái tử cũng đến mức đến tây bây giờ vẫn quen mấy cữu cữu ruột thịt trong nhà."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-225.html.]
Qua Nhĩ Giai thị do dự Minh Huyên, mở miệng : "Ý của nương nương là gì?"
"Mỗi ngày thái tử sẽ rời giường giờ Dần canh ba, giờ Mẹo nhị khắc bắt đầu sách chừng hai canh giờ, đến giờ Tý nhị khắc mới thể nghỉ ngơi một lát. Sau đó là một canh giờ sách, một canh giờ tập võ, ngày ngày nghỉ. Sau khi học xong, hoàng thượng còn sẽ kiểm tra một lúc lâu, thái tử còn nhỏ tuổi nhưng thời gian chơi đùa mỗi ngày cực kỳ ít ỏi, nhóm chất nhi trong nhà đích ngạch nương thì ?" Minh Huyên cầm chén lên uống một ngụm, hờ hững hỏi.
Chuyện của Long Khoa Đa khiến nàng cảm thấy con nối dõi trong nhà vẫn nên dạy dỗ và kiểm soát đàng hoàng, nếu thực sự những chuyện mất mặt như , nàng cũng đau đầu.
Huống chi, nàng thực sự hy vọng trong nhà sẽ một thể chống Tác Ngạch Đồ, là thực sự theo mệnh lệnh của thái tử.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nghe , Qua Nhĩ Giai thị rưng rưng : "Thái tử vất vả như ?"
"Đích ngạch nương, ngài thể tưởng tượng thái tử thiết với một biểu ca biểu ruột thịt, nhưng nào hợp ý, chuyện bình thường ?" Minh Huyên đặt mạnh chén xuống, với Qua Nhĩ Giai thị.
Qua Nhĩ Giai thị vội vàng lắc đầu, bà mong như thế ?
Lần tam thúc với bổn cung rằng sẽ dạy dỗ con cái của thật , ngài xem bây giờ mấy đứa con của tam thúc tiến bộ hơn nhiều ?" Tác Ngạch Đồ là một kẻ tàn nhẫn, một khi quyết định chuyện gì thì sẽ bao giờ đổi, khi Minh Huyên đưa lời đề nghị, ông nghiêm khắc với con cháu nhà .
Qua Nhĩ Giai nghĩ một chút, hình như thực sự như thế, lâu lắm bà thấy mấy tiểu tử nghịch ngợm của Tác Ngạch Đồ gia ở trong vườn.
"Đích ngạch nương, bây giờ là lúc nên mềm lòng, các ấu và chất nhi trong nhà đều quản lý thật chặt. Học c.h.ế.t thì học từ cái chết! Ngay cả thái tử cũng thể chịu khổ, tại những đứa nhỏ trong nhà ? Cho dù thi cử nhân tiến sĩ thì ít nhất cũng vượt qua kỳ thi võ thuật."