Thái tử ca ca đến thăm bé một , bé thêm hai con thỏ, một con rùa, và một con vẹt cả ngày kêu Trường Sinh.
Trường Sinh cảm thấy vui vẻ, hôm đó lúc bé uống thuốc vẫn mỉm .
Tam công chúa thấy ngạch nương thái tử ý liền phản bác: "Nếu thái tử ý , mà thể khiến hoàng a mã, chú ý tới Trường sinh, khiến Trường Sinh vui vẻ. Vậy thì con thích, thích cái ý ."
"Con ..." Mã Giai thị há miệng thể tin .
Tam công chúa ngắt lời nàng , tức giận : "Ta sinh từ trong bụng ngạch nương."
"Mỗi ngạch nương đều câu . Chẳng nhẽ Trường Sinh , sinh từ trong bụng ngạch nương ? Người , là ngạch nương của Trường sinh ? Vì thể chịu khi thấy cảnh, vui vẻ?" Tam công chúa buồn đau tức giận .
Trường Sinh quan tâm đến ngạch nương như nào? Mỗi đều ngày mai sẽ đến thăm bé, nhưng mà đó thì lâu lâu cũng chẳng thấy mặt một .
Chẳng nhẽ bởi vì Trường Sinh sống lâu, nên đáng đời ai yêu thích? Là thể tùy ý lừa gạt ?
Mã Giai thị đỏ hoe vành mắt chuyện, ngạch nương hài tử của vui vẻ chứ?
rốt cuộc nàng sai gì chứ?
Vì nữ nhi xuyên tạc lời của nàng như ?
Công chúa trong cung xuất giá, dù cũng dựa . Sau lưng thái tử nhiều dạy như , ai mà ý đồ gì chứ?
Vì nữ nhi dành sự quan tâm cho mới sinh chứ?
Nàng chỉ cô bé sự đề phòng với thái tử mà thôi, việc gì là sai ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-195.html.]
Trong đầu đầy nghi hoặc nhưng lúc nữ nhi kéo đến bên giường thấy Trường Sinh cả khi ngủ khóe môi cũng nhếch lên, nàng thốt một lời.
"Nếu như thể, nguyện dùng tính mạng của đổi lấy sự khỏe mạnh của Trường Sinh." Mã Giai thị để câu bối rối rời .
Tam công chúa đỏ hoe mắt bên cạnh Trường Sinh, cô bé cầm tay bé ngừng rơi lệ.
Sau khi gặp Trường Sinh, Dận thể kìm cứ đến thăm bé.
"Thái tử ca ca, , sắp c.h.ế.t ?" Trường Sinh thích thái tử ca ca, vị ca ca thể cho bé nhiều, việc bé hiểu.
Gần đây thời gian ngủ của bé càng ngày càng nhiều, bé chuyện với ca ca, tỷ tỷ, nhưng cứ thấy buồn ngủ chịu .
Dận bên cạnh Trường sinh thỏ con trong lồng, rùa trong bồn, còn cả con vẹt nhảy nhót qua cửa lồng, cùng với Tam công chúa đang đau buồn cắn môi, bé : "Đệ đừng sợ."
"Đệ c.h.ế.t , sẽ , nhớ đến ?" Trường Sinh hỏi.
Tam công chúa ở bên cạnh thể kìm nước mắt của , bịt chặt miệng phát tiếng.
"Mọi , khi c.h.ế.t , con sẽ đến ?" Không khí tang thương, Dận liền nhớ đến câu chuyện của di mẫu, bé hỏi.
Trường Sinh lắc đầu, Tam công chúa nghẹn ngào lên lời.
Vân Mộng Hạ Vũ
Dận : "Đến một nơi tên là, địa phủ, đó là nơi mà ai c.h.ế.t xong, đều đến. Ở đó đau đớn, chỉ vui vẻ. Đệ sẽ gặp , nhiều . Có thể là những ca ca tỷ tỷ c.h.ế.t yểu, thể là mã pháp, mã ma... Dù cũng chẳng đáng sợ chút nào. Mỗi năm hoàng a mã, sẽ đốt nhiều tiền vàng, cho bên , bọn họ sung túc."
"Thật ?"Trường Sinh tròn mắt thể tin hỏi .
Dận gật đầu chắc chắn: "Đương nhiên là thật , đến đó nếu thấy vui còn thể hối lộ, hối lộ quỷ sai, chen hàng để uống một bát canh Mạnh Bà, ngon. Nghe là ngon, mỗi đều lóc uống. Sau đó thể chuyển thế, trở nhân gian, thậm chí còn thể lựa chọn, a mã ngạch nương của ."