Xuyên Thành Tứ Muội Mỗi Ngày Ăn Uống Vui Vẻ Xem Mỹ Nhân Cãi Nhau - Chương 182

Cập nhật lúc: 2025-08-02 23:14:34
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong lòng Khang Hy thầm than, cảm thấy đúng là nhi tử do đích nuôi dưỡng, cho nên thiết với .

Mặc dù chút vui vì hài tử thiết với , nhưng mà Khang Hy che giấu , mỉm hỏi thăm sinh hoạt và học tập gần đây của Bảo Thanh.

Vân Mộng Hạ Vũ

Thời điểm thái tử học vỡ lòng là Nạp Lan Dung Nhược đích dạy, học sỹ của Hàn Lâm viện cũng sẽ đến dạy dỗ.

Khiến Nạp Lan Dung Nhược thất vọng chính là bất kể thông minh là chăm chỉ, mặc dù Bảo Thanh a ca hiểu chuyện hơn các hài tử khác một chút, nhưng kém xa thái tử mà Khang Hy luôn khoe khoang.

"Bán kẹo hồ lô đây, kẹo hồ lô to tròn, kẹo hồ lô ngon nhất đây!"

Trong lúc Khang Hy chuyện với Bảo Thanh, bên ngoài bỗng truyền đến tiếng rao mơ hồ, khiến hai mắt Dận sáng lên.

"Hoàng a mã, con mua kẹo hồ lô, con mua kẹo hồ lô!" Dận lập tức nhảy dựng lên, hưng phấn túm lấy tay áo của Khang Hy, lớn tiếng .

Khang Hy cúi đầu vẻ mặt đầy khát vọng của nhi tử, : "Con ăn kẹo hồ lô ? Được, khi nào hồi cung trẫm sẽ sai cho con, đồ ăn ở bên ngoài sạch sẽ."

Dọc theo đường , Dận mua nhiều đồ ăn, nhưng mà Khang Hy thấy bé chỉ tò mò, chứ ăn, kể cả tranh đường lúc đầu.

"Không , Bảo Thành..." Nói một nửa, Dận nhớ di mẫu từng mặt ngoài đừng nhắc nhiều đến nàng, vì , bé cứng rắn sửa lời thành: " mà Bảo Thành , luôn bây giờ."

Sau đó dùng ánh mắt tràn ngập mong đợi Khang Hy, : "Hoàng a mã, ạ? Bảo Thành , tự mua."

"Hoàng thượng, để thần mang điện hạ mua !" Nạp Lan Dung Nhược sắc mặt của Bảo Thanh a ca bên cạnh, trong lòng thầm than một tiếng, đó mở miệng .

Khang Hy gõ gõ lên trán nhi tử, : "Có thể mua, nhưng ăn, ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-182.html.]

Dận xoa xoa trán, gật gật đầu, đó duỗi tay : "Hoàng a mã cho Bảo Thành bạc, Bảo Thành bạc."

Thứ mà di mẫu tâm tâm niệm niệm nhất định đắt, nhưng mà khi ngoài, đưa hết bạc của cho hoàng a mã .

Khang Hy lấy nén bạc từ đầu đến cuối vẫn tiêu đến , đưa cho bé.

Dận vô cùng vui vẻ nhận lấy nén bạc, đó đầu với thị vệ ở phía : "Tôn thị vệ, cô ngươi ôm!"

Khang Hy lắc đầu, đó tiếp tục chuyện với Bảo Thanh, Nạp Lan Dung Nhược theo Dận ngoài.

"Điện hạ, thần ôm ngài, ?" Nạp Lan Dung Nhược sắp a mã, tuy rằng vì lợi ích gia tộc, hy vọng Bảo Thanh a ca thể nhanh chóng trưởng thành, nhưng mà thái tử thông minh để thị vệ ôm, trong lòng ngứa ngứa.

Dận liếc Nạp Lan Dung Nhược một cái, gương mặt của Nạp Lan Dung Nhược tái nhợt, đó gương mặt ngăm đen góc cạnh rõ ràng của Tôn thị vệ, so sánh một chút, bé cảm thấy giá trị vũ lực của Tôn thị về chắc chắn cao hơn Nạp Lan thị vệ nhiều.

An của là quan trọng nhất, thể qua loa.

Dận nhẹ nhàng lắc đầu, : "Tôn thị vệ !"

Tôn thị vệ đang ôm thái tử cũng suýt rơi lệ, thái tử ! Ngay cả nhi tử cũng sợ mà thái tử ? Thực sự là vô cùng cảm động.

Nạp Lan Dung Nhược từ chối thì vô cùng kinh ngạc, Tôn thị vệ ngoài vũ lực cao cường , ngoại hình thật sự kém.

Rất nhiều con cháu thế gia nhát gan, khi tiến cung thấy đều cảm thấy sợ, mà thái tử ?

Mua kẹo hồ lô vẫn dùng đến năm lượng bạc , bán kẹo hồ lô là một thanh niên, tiền lẻ. Vì , Tôn thị vệ lấy một chút bạc vụn, mua kẹo hồ lô.

Dận Tôn thị vệ ôm, trách nhiệm vác kẹo hồ lô liền chuyển sang cho Nạp Lan Dung Nhược.

Loading...