Xuyên Thành Tiểu Thiếp - Chương 296

Cập nhật lúc: 2025-08-04 14:14:53
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phúc Quất yên mặt Trần Chiêu, nhưng điều khiến nàng thấy kỳ lạ là Trần Chiêu dám đối mặt nàng. Mặt dù cúi đầu nhưng mắt thì cứ liếc trái liếc , kiểu gì cũng chịu nàng.

Nàng cũng đáng sợ lắm ?

Hai mắt nàng sáng ngời, trong mắt mang theo tia khó chịu và đánh giá, đó chuyển thành khó hiểu. Điều khiến Trần Chiêu thấy , nhưng cuối cùng vẫn lắc đầu. Trong thiên hạ nhiều sự trùng hợp như chứ. Hơn nữa nếu Phúc Quất cũng sống như và Tiêu Duệ, chắc chắn bây giờ nàng c.h.é.m để trả thù .

Hắn lé mắt Phúc Quất, tự hỏi nên uyển chuyển từ chối như thế nào.

Phúc Quất bỗng : "Ta cảm thấy, kiếp chúng oán, nhưng kiếp hẳn là thù."

Lời khiến lòng Trần Chiêu nổi như trống.

"Cô nương nghĩ nhiều , tại hạ cô nương."

Đương nhiên Phúc Quất . Nàng đánh giá Trần Chiêu từ xuống vài , : "Không , chúng cứ tiếp xúc ."

Trần Chiêu nghiêng đầu, "Tại hạ ngay bây giờ."

"Ngươi chỉ là một thị vệ, chuyện tự tiện rời ." Phúc Quất nhạt: "Hôm nay vì Vương gia và Dư chủ tử kêu các ngươi tới, nghĩ ngươi cũng . Cho nên dù ngươi rời thì cũng trở thôi, hết."

Nếu mặt Phúc Quất chút hổ, hoặc ánh mắt trốn tránh, hoặc giọng dịu dàng hơn chút, thì thể Trần Chiêu sẽ hiểu lầm. biểu tình hận thể ăn thịt của nàng, dù Trần Chiêu hiểu lầm thì cũng thể tự lừa như .

"Đi!" Phúc Quất chỉ hướng cửa.

Trần Chiêu Phúc Quất với vẻ khó hiểu.

Phúc Quất đắc ý, "Nghe ngươi là thị vệ giỏi nhất Vương phủ, võ nghệ của cũng tồi, chúng ngoài so chiêu xem ."

Kiếp Phúc Quất còn là đối thủ của , huống chi là kiếp ? Mà kiếp Phúc Quất thương, kiếp tiếp. Trần Chiêu lắc đầu, chỉ là nghĩ lí do thì thấy Phúc Quất với ánh mắt đầy khinh bỉ.

"Gì , ngươi là cái gối thêu hoa đấy chứ?" Phúc Quất ngứa tay, nhưng Vương gia và Dư chủ tử vẫn còn ở trong phòng. Nếu lí do chính đáng thì nàng thể tay .

Mặc dù , sắc mặt của Trần Chiêu vẫn hề đổi.

Phúc Quất gấp đến độ trừng mắt, bước gần mắng: "Ta chứ Trần Chiêu, ngươi là nam nhân ?"

Đây chính là lời nhục nhã nhất đối với một nam nhân. Gần như là Phúc Quất dứt lời, Dư Lộ đang lén đằng lập tức phì . Tiêu Duệ vội kéo cô , bịt kín miệng cô.

"Sao ?" Dư Lộ nhỏ giọng .

Môi cô dán lòng bàn tay của Tiêu Duệ, thở ấm áp phả , cánh môi mềm mại cũng cọ qua cọ , giống như cọ ngứa lòng .

Tiêu Duệ bất chấp việc nhạo Trần Chiêu, vội kéo lòng, gục đầu dán môi bên tai Dư Lộ, "Có nàng mới , chuyện của hai , nàng quan tâm gì chứ."

Dư Lộ , lén lút nhỏ giọng : "Ta nào . Ngươi chứ, Phúc Quất hài hước thật, thế mà ép Trần Chiêu so chiêu với nàng . Trần Chiêu , hẳn là vì sợ nàng thương , kết quả là nàng hỏi Trần Chiêu nam nhân , ha ha."

Tiêu Duệ hừ nhẹ, "Nàng ?"

"Đương nhiên!" Dư Lộ : "Phúc Quất đáng yêu nha, Trần Chiêu thích nàng ."

Có cô tới, chuyện sẽ khác với trong truyện. Cô sẽ lợi dụng Trần Chiêu, thậm chí sẽ gần gũi Trần Chiêu, cho nên việc Trần Chiêu thích cô sẽ tồn tại. Vậy chắc Trần Chiêu sẽ thích Phúc Quất.

Tiêu Duệ xong, chỉ .

Dù ở thế giới thật ở trong thoại bản, Tiểu Lộ Nhi đều là của . Họ đều là thật, m.á.u thịt, chỉ cần thể ở cùng yêu, chuyện khác đều quan trọng.

Động tĩnh trong phòng nhỏ thể tránh khỏi lỗ tai của Trần Chiêu. Mặc dù đó Dư Lộ gì với Tiêu Duệ, nhưng rõ tiếng lúc đầu của Dư Lộ.

Cho nên khi phản ứng , ngoài viện với Phúc Quất. Hắn còn đang ngơ ngác, Phúc Quất chuẩn xong, đó đá mạnh về phía .

Trần Chiêu vội tránh , đánh thì chỉ thể trốn.

Thời gian trở về ít, tình trạng thể lúc kém hơn lúc bắt cóc Dư Lộc nhiều, nên mạnh Phúc Quất thì cũng chỉ mạnh hơn một ít. , từ năm ngoái Phúc Quất bỗng như đả thông hai mạch Nhâm Đốc, tự sáng tạo nên một bộ kiếm pháp độc đáo, lúc Trần Chiêu né tránh, như qua mấy chiêu bức ngừng trốn về .

Phúc Quất , cảm giác quái dị trong lòng càng tăng thêm. Nếu khác né tránh như , nàng sớm tức giận , là khinh thường nàng . Chỉ là nếu Trần Chiêu , nàng chỉ tức giận mà còn âm thầm hưng phấn, chỉ mong cho kịp tránh, ăn mấy đao của mới .

Đó là chuyện kiếp , kiếp còn chuyện hại cho Phúc Quất, cũng ý hại nàng, nên khi thấy thực sự tránh , Trần Chiêu quyết định tiếp chiêu.

Dư Lộ cũng kéo Tiêu Duệ tới bên cửa sổ, hai ngươi tới trong phòng, cô thấy sát khí trong đó thật, chỉ : "Nhìn như , hai đúng là xứng đôi thật. Một ở bên cạnh , một ở bên cạnh ngươi, hai họ thể coi là phu xướng phụ tùy ?"

Tiêu Duệ chỉ .

Nếu hai thể đến với thật thì mới gọi là !

- --

Bởi vì Vương phủ xây xong, đợi thánh chỉ tứ hôn, Tiêu Duệ chuyển Thành Vương phủ. Chẳng qua là qua năm mới, Dư Lộ liền ngay. Cô Vu gia, qua năm nhiều thế gia quý nữ cùng tiến cung, từ Thừa Nguyên Đế và các Hoàng tử đủ tuổi chọn lựa.

Ngọc Oánh kết hôn khi qua năm mới, Thạch Lưu thì vẫn . Tiêu Duệ nghĩ đến kiếp Thạch Lưu và Thành Thất ân ái nhiều năm, kiếp tuy Thành Thất là ám vệ ở bên ngoài của nhưng cũng đồng ý cho Thạch Lưu cơ hội ở chung với nam nhân khác. Cũng may Thạch Lưu thấy còn nhỏ nên tạm thời ý đó, nên cùng Dư Lộ Vu gia và tiến cung đều hai Thạch Lưu và Phúc Quất.

Tiêu Duệ đích đưa Dư Lộ qua, nhưng khi xuất phát, hai vẫn trong Tầm Phương viện chuyện trò.

Phúc Quất ngoại viện tìm Trần Chiêu.

Kiếp , Tiêu Duệ cảm thấy Phúc Quất đúng là khác , nhưng vì nàng nên Trần Chiêu đuổi . Đương nhiên, thị vệ của Thành Vương phủ, dù Trần Chiêu trọng sinh nhưng Tiêu Duệ bỏ, vẫn .

Lúc thấy Phúc Quất, Trần Chiêu lập tức xoay .

Phúc Quất nhanh chân ngăn , trừng mắt , "Ngươi đây là ý gì ? Ta tới tìm ngươi, ngươi liền chạy trốn?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-296.html.]

Chỉ mới nửa năm, Trần Chiêu thấy sợ Phúc Quất.

"Không ." Hắn : "Ta chỉ lúc nhớ rằng việc, nhận là ngươi."

Phúc Quất hừ lạnh, tin lời của . Nàng chỉ , : "Ta sắp theo Dư chủ tử rời , sợ là sang năm mới thể trở . Nếu sớm chút thì là mùa hè, nếu thì thể là mùa đông."

Trần Chiêu gật đầu, : "Ừ."

Phúc Quất hừ lạnh, mặt lộ vẻ vui, "Chỉ ừ thôi? Ta lâu như , ngươi với ?"

Trần Chiêu nghĩ nghĩ, : "Hầu hạ Dư chủ tử cho ."

Phúc Quất cắn răng, : "Đến, cũng lâu so chiêu, thụt lùi nữa, chúng so chiêu một lát!"

Trần Chiêu: "..."

Vân Mộng Hạ Vũ

Tính tình Phúc Quất thuộc kiểu đến là đến. Hắn còn kịp từ chối, Phúc Quất lao đến. Trong nửa năm qua, bàn đến lời của khác, chính bản Trần Chiêu cũng cảm thấy Phúc Quất ý gì đó với . mỗi Phúc Quất tay, thấy .

Phúc Quất đánh là đánh thật, chút lo lắng sẽ thương. Mà còn , ngay từ đầu vốn là trốn tránh, nhưng dần dần chống , đành công ít thủ nhiều.

Hình như hôm nay Phúc Quất tức giận, chiêu nào cũng mang theo sát khí đằng đằng. Trần Chiêu thấy ngăn , chỉ thể thường thường chủ động chiêu ngăn cản.

Trong l*иg n.g.ự.c Phúc Quất cơn tức, thế công đánh tới vội loạn, hơn nữa còn đang phân tâm, nhanh liền Trần Chiêu đá trúng.

"A----" Phúc Quất hét lên một tiếng, ngã đất.

Trần Chiêu cũng vì vội vàng thu chân nên chật vật lui về vài bước. Còn chờ vững , Phúc Quất đặt m.ô.n.g xuống đất, hai tay ôm đầu gối dậy.

Trần Chiêu thở gấp, ngẩng đầu, thấy hai vai Phúc Quất run run. Hắn nhấc chân, do dự một lát mới tiến lên hỏi: "Ngươi chứ?"

Phúc Quất để ý tới , chỉ là hai vai run lên mạnh hơn.

Trần Chiêu vươn tay, rốt cuộc vỗ nhẹ bả vai của Phúc Quất, "Phúc..."

Phúc Quất bỗng nhiên hất tay .

"Ai cần ngươi lo!" Nàng trừng mắt Trần Chiêu, hai mắt đỏ hồng, thấp giọng hô: "Chắc chắn thù oán với ngươi, chắc chắn, hoặc là chính ngươi thù oán với !"

Tay Trần Chiêu cương giữa trung, "Ta..."

Phúc Quất gì, bò dậy xoay chạy . Đến khi chạy xa Trần Chiêu mới phát hiện nàng lặng lẽ giơ tay lau mắt hai .

"Thật , Phúc Quất khá là ." Không Tiêu Duệ gần khi nào, đằng Trần Chiêu, "Không ?"

Trần Chiêu xoay , kính cẩn hành lễ.

Tiêu Duệ xua tay, : "Đời ngươi thiếu , đời tính trả nợ ?"

Trả nợ... trả như thế nào?

Trả một cánh tay ?

Tiêu Duệ vẫn hiểu, lắc đầu nhẹ. Nửa năm qua, chỉ sợ chỉ hai đương sự là Trần Chiêu và Phúc Quất còn hiểu tâm ý của . Tất cả xung quanh đều cả .

Nếu phát hiện tâm ý của hai , lúc chắc chắn Tiêu Duệ sẽ thúc đẩy chuyện một phen. Chỉ là nếu phát hiện, sớm muộn gì chuyện cũng sẽ xảy , đặc biệt lúc đó còn thể Trần Chiêu khổ sở, đây là việc Tiêu Duệ thấy, tự nhiên sẽ lắm miệng gì.

- --

Dư Lộ ở Vu gia đến năm ngày liền theo quý nữ thế gia trong kinh cung, cơ hội thể nghiệm tuyển tú nữ ở cổ đại một phen.

Vu gia là Hầu phủ, nhưng Vu Quốc Đống bản lĩnh gì, hiện giờ Vu gia còn trộm buôn bán nữa, nên khi cung, xung quanh mấy tiểu thư gia thế đều tụ tập mấy đuôi nhỏ nịnh bợ, bên Dư Lộ vô cùng im lặng.

Chỉ là im lặng cũng chỗ của im lặng. Không ai nịnh bợ cô, cô cũng nịnh bợ khác, cho nên đều cho là cô tránh nên mới tới một chuyến, cũng địch ý gì với cô.

Dư Lộ thuận lợi tiến một cửa cuối cùng.

Mấy trăm nữ tử đồng thời tuyển tú, thế mà cuối cùng chỉ đến ba mươi thể đến mặt Thừa Nguyên Đế. Mà trong ba mươi , bởi vì Cửu Hoàng tử Tiêu Dật sớm Chính phi, cho nên chỉ ba Hoàng tử Lục Thất Bát yêu cầu tuyển Chính phi, đó là trắc phi. Nhân tuyển trắc phi thì nhiều hơn chút, trừ bỏ Đại Hoàng tử ở trong kinh, Vương phủ của Tứ Hoàng tử Ngũ Hoàng tử đều đầy thì còn mười một vị trí trắc phi. Chẳng qua, đây chỉ là mức lý tưởng, thật các Hoàng tử ít khi chọn hết trắc phi ngay trong một .

Tuổi Thừa Nguyên Đế nhỏ, chỉ tượng trưng tuyển hai nữ tử cung, Lục Hoàng tử bắt đầu tuyển . Thật Vương phi do mấy Hoàng tử chọn đều liên hệ ngầm từ , cho nên sẽ đoạt Dư Lộ với Tiêu Duệ, dù phận của Dư Lộ cũng đáng giá để tranh đoạt.

Sau khi chọn xong thì đến lượt Tiêu Duệ. Tiêu Duệ chút do dự chọn Dư Lộ.

Điều sắc mặt Huệ Phi đang bên lập tức đổi. Bà thực sự Tiêu Duệ sẽ chọn cô nương bỗng dưng xuất hiện , Vương phi bà chọn cho Tiêu Duệ là Đại cô nương Lâm Thục của phủ Định Quốc Công. Lúc cho nhi tử , lúc đó nhi tử cũng phản đối, bây giờ ...

Huệ Phi bỗng hồn, lúc nhi tử phản đối, nhưng hình như cũng gật đầu, cho nên -- bà đây là nhi tử ruột lừa ?

Đối mặt với ánh dám tin của Lâm Thục, nghĩ đến lúc gần như rõ với Lâm gia, lúc bà lập tức cảm thấy thể diện, chỉ mặt .

đó, bà thế mà thấy Lâm Thục ngự tiền thất nhi*, bèn thở phào một tiếng.

*Tạm dịch là thất lễ với vua.

Bà vội đầu , thấy Tiêu Dật chạy đến bên Lâm Thục, chọn Lâm Thục trắc phi. Huệ Phi vuốt ngực, cảm thấy trong lòng hơn ít. Cũng may cũng may, tính là thất hứa với Lâm gia, rốt cuộc là nước phù sa chảy ruộng ngoài.

Lâm Thục cau chặt mày, thoát khỏi tay của Tiêu Duệ.

Rõ ràng nàng là Chính phi, vì giờ trắc phi?

Nàng !

Đứng ở một bên, Tiêu Duệ cảnh , vẻ mặt là phức tạp. Chẳng lẽ đời Cửu ở chung với Lâm Thục? Vậy còn Minh Nguyệt thì đây?

Loading...