Xuyên Thành Tiểu Thiếp - Chương 288

Cập nhật lúc: 2025-08-04 14:11:13
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dư Lộ cẩn thận ngẫm , chỉ tiếc mặc dù cô xuyên nhưng nó giống trong truyện, cái gì mà vô cùng đau đầu, đó tiếp thu kí ức của nguyên chủ.

Cô đến lúc nguyên chủ đang bệnh, chỉ nhớ là đầu váng mắt hoa. Sau khi bệnh khỏi thì cô mới phát hiện nguyên chủ để trí nhớ cho cô.

Cũng may, qua tầm mười ngày, cô nguyên chủ là một vô cùng yên phận. Nguyên chủ suốt ngày ức hϊếp việc nặng, mấy lúc khác gì đặc biệt, thậm chí quen cũng ít. Trong mười ngày , ngoại trừ cung nữ lớn tuổi tên Ngọc Oánh sai cô việc thì còn ai đến tìm cô cả, chuyện phiếm cũng .

Có chút cô đơn, nhưng cô thấy cũng . Trong cung mà tiếng tăm gì như thì an hơn chút.

Chỉ là, nếu bắp đùi để ôm thì cô vẫn ôm. Nhớ Dư Lộ cô tuy kiếp chỉ sống đến năm mười sáu tuổi, mặc dù học bình thường nhưng vẫn thể mời gia sư dạy kèm tại nhà dạy kiến thức cấp 2, về thể càng ngày càng kém cho nên mới học tiếp.

Thế nhưng, một cô bé trình độ văn hóa cấp 2 tới nơi cổ đại ít nhất thể coi là mù chữ ? Nếu như bắp đùi để ôm, cô cũng thể mấy việc dọn sách vở gì ?

chắc lắm. Chữ ở cổ đại đều là chữ phồn thể, Dư Lộ lòng tin lớn như thế.

A bậy bậy bậy, cô suy nghĩ lung tung chứ, vấn đề bây giờ là... nam nhân cô như ?

Nhìn thần sắc ngừng biến hóa mặt , Dư Lộ thực sự nghĩ , giữa hai ngoại trừ vướng mắc về tình cảm thì còn nguyên nhân nào khác nữa.

nếu thì cũng đúng. Cô chỉ là một cung nữ quét sân quèn, địa vị vô cùng thấp bé, nhưng nam nhân thể tự do trong cung như , Hoàng thượng thì chính là con trai của Hoàng thượng ?

Hay là thái giám?

Nếu là thái giám thì chút đàn bà, nhưng chân dài cao ráo, mày kiếm mắt sáng, còn trai đấy.

Dư Lộ thì đang đoán mù, Tiêu Duệ thì chút kích động thật. Thật đời và Tiểu Lộ Nhi đều sống lâu, bởi vì trưởng tử của họ cưới một thê tử lợi hại. Nó chiếm một loại nước tiên để bảo dưỡng thể, và Tiểu Lộ Nhi đều uống nước .

Tuy theo tuổi tăng lên, mỗi một năm qua hai đều già nhưng Tiểu Lộ Nhi già chậm hơn nhiều. Cho đến lúc giường, khi thời gian của còn nhiều nữa, tuy Tiểu Lộ Nhi chút bất tiện nhưng nàng vẫn xinh như .

Tuy ở khóe mắt đuôi mày đều nếp nhăn nhưng tóc nàng vẫn đen nhánh. Mà nếp nhăn mặt nàng cũng tao nhã. Nó chỉ khiến khác thấy những dấu vết tuyệt do năm tháng để nàng, chứ khiến khác ghét nàng vì già, vì .

Hắn là do nước tiên đó quá lợi hại, là do tình trong mắt hóa Tây Thi, chỉ cảm thấy, dù ở những giây phút cuối cùng của sinh mệnh, Tiểu Lộ Nhi vẫn xinh như ngày đầu tiên họ gặp .

Mà lúc , Tiểu Lộ Nhi mười lăm tuổi như hoa, trái tim nhịn đập loạn lên.

Giờ nàng đang quan sát , là đang suy nghĩ là Tiêu Duệ mười sáu tuổi là Tiêu Duệ qua cả đời cùng nàng ?

Nếu chỉ là Tiêu Duệ mười sáu tuổi, nàng sẽ dám tiến lên. Dù khi mười sáu tuổi chỉ thích dung mạo của nàng chứ yêu con nàng .

nếu là qua cả đời cùng nàng... Tiêu Duệ nghĩ tiếp nữa, nhanh về phía góc .

A! Hắn tới! Hắn đang hướng !

Trời ạ! Xong đời ! Mình căn bản ký ức của nguyên chủ, cũng là ai! Là Hoàng thượng ? Không , Huệ Phi hai con trai, theo tuổi tác, đó hẳn là con của Huệ Phi ?

Là Hoàng tử , đúng đúng đúng, chắc là Hoàng tử !

Tiêu Duệ đến mặt Dư Lộ thì thấy Tiểu Lộ Nhi của run lên, quỳ bịch xuống đất.

"Nàng..." Lời của Tiêu Duệ lập tức chặn trong cổ họng.

Dư Lộ lắp ba lắp bắp : "Nô, nô tỳ gặp qua Vương gia."

Tiêu Duệ nhíu mày. Tướng mạo , giọng đều giống , bộ dạng lanh lợi cũng giống Tiểu Lộ Nhi lúc mới tới Vương phủ, nhưng khi nàng... khi nàng quỳ xuống hình như chút... tình nguyện?

Cho nên, rốt cuộc đây nàng ?

Tiêu Duệ hắng giọng, : "Ngươi ngẩng đầu lên."

Ngẩng đầu... Dư Lộ cô nương mà cô xuyên qua xinh . Da trắng, mắt to, môi son mà đỏ, thật mặt mũi xinh cũng tính là gì, quan trọng là nàng còn chân dài, eo thon, n.g.ự.c bự.

A, thật đáng sợ! Vậy nên vị Hoàng tử nạp cô ?

Dư Lộ bộ đáng thương ngẩng đầu Tiêu Duệ, trong lòng thì vẫn suy nghĩ, mong là đừng giống như điều cô nghĩ, cô hề thϊếp ! Cô thà một cung nữ già hai mươi lăm tuổi mới thể xuất cung còn hơn là một thϊếp thất! Lấy chỉ IQ của cô, lúc đến hậu viện của Hoàng tử, thể nào cô cũng Hoàng tử phi và những nữ nhân khác của gϊếŧ c.h.ế.t cho mà coi.

Tiêu Duệ Dư Lộ nháy mắt bộ đáng thương, nhịn hít sâu hai cái, đó bắt tay đỡ dậy, đẩy một ít để cô thẳng.

Không nào gặp qua , nhưng nữ nhân yêu cả đời quỳ xuống mặt , mặc kệ bên trong nàng là ai, chỉ với thể , thể nàng quỳ xuống .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-288.html.]

Hắn hỏi: "Ngươi thấy Tiêu Cảnh Thành đến ?"

Tiêu Cảnh Thành? Tiêu Cảnh Thành là ai?

Dư Lộ dám Tiêu Cảnh Thành là ai, chỉ lắc đầu với Tiêu Duệ, tỏ vẻ thấy.

Tiêu Duệ thất vọng. Nghe tên con trai ruột mà vẫn phản ứng gì, xem nàng Tiểu Lộ Nhi của , thể nàng chính là Dư Lộ nguyên bản.

Hắn thở dài, xoay định , nhưng khi hai bước thì dừng , đầu cô, "Không thích quét tước?"

Dư Lộ lắc lư mặt đất, cái chổi quăng xa, nghĩ tới Tiêu Duệ đầu hỏi , cô vội hoảng sợ : "Không ạ!"

Đồng thời cô khom lưng định cầm chổi, nhưng cô đánh giá quá cao sự cân bằng và độ linh hoạt của thể cô, cả cô trực tiếp đổ ập về phía cái chổi.

Nếu thực sự ngã xuống thì khuôn mặt như hoa như ngọc sẽ hủy mất. Đầu Tiêu Duệ lóe lên ý nghĩ , vì hạnh phúc của đôi mắt về , cũng vì tính tình của Tiểu Lộ Nhi, thể vẫn nhanh hơn suy nghĩ một bước, nhào tới ôm lấy Dư Lộ xoay đệm lưng cho cô.

"Á!" Dư Lộ đập lên Tiêu Duệ, hoảng sợ hét lên, hàm cũng đập cằm Tiêu Duệ.

"Ối..." Mặc dù đời sống lâu như nhưng Tiêu Duệ vẫn nhịn cơn đau lúc . Lo lắng đến đến cùng cũng sẽ là Tiểu Lộ Nhi, cố nén hất mà là chỉ đẩy , thì sờ cằm dậy.

Rất đau!

Mặc dù chảy m.á.u nhưng vẫn đau!

Không rách bên trong thế?

Cả khuôn mặt Tiêu Duệ đều nhăn .

Vân Mộng Hạ Vũ

Dư Lộ sợ hãi, đây chính là Hoàng tử đó! Cứu mạng! Cô to gan lớn mật Hoàng tử thương! Cô nóng nảy, vội vàng nhào tới, "Ngươi chứ? Có thương ? Xin xin , ý , , để xem xem, để một cái."

, một tay cẩn thận cầm cằm của Tiêu Duệ, định bên trong xem .

Tiêu Duệ bắt tay cô , đó thả , ánh mắt cô lúc cũng mang theo sự chờ đợi nồng đậm, "Ngươi... chuyện cô gái quàng khăn đỏ bao giờ ?"

Dư Lộ, "Hả?"

Tiêu Duệ: "Vậy thỏ con ngoan mở cửaa thì ?"

Dư Lộ: "Hả!"

Tiêu Duệ: "Một ngàn lẻ một đêm?"

Dư Lộ: "..." Mẹ nó nó, gặp cũng xuyên !

Nước mắt Dư Lộ lập tức rơi xuống, cầm tay Tiêu Duệ thút thít, trông vô cùng đáng thương. lúc cô định mở miệng thừa nhận thì ngậm miệng .

Người cũng xuyên sẽ gϊếŧ ? Hẳn là , chỉ là một tiểu cung nữ, xung đột về quyền lợi với , nên sẽ ha.

Dư Lộ yên tâm, nhỏ giọng nức nở : "Đồng hương chào ngươi. Ai, ngươi may chừng nào nha. Ta bệnh tim bẩm sinh, mười sáu tuổi chịu nổi mà chết. Ta vui khi xuyên , nhưng mạng như mạng ngươi, ngươi là Hoàng tử đúng ? Không thái giám chứ?" Cô liếc giữ hai chân Tiêu Duệ một cái, cũng truy vấn, tiếp tục : "Ngươi , xuyên thành một tiểu cung nữ, mỗi ngày đều bắt mấy việc nặng , thảm c.h.ế.t luôn. Ngươi chứ, với ngươi, ở hiện đại chính là một phú nhị đại, trong nhà đều bảo mẫu việc, cần tự túc chứ, hức hức hức, đau lòng quá, thật hâm mộ ngươi quá , hức hức hức..."

Tiêu Duệ , lập tức xụ mặt xuống. Những việc kiếp Dư Lộ từng , cho nên thật. Đương nhiên, kiếp Dư Lộ đến lúc đang ở Vương phủ nên cũng bi thảm như .

"Đừng ." Tuy vô ý thức vũ nhục một , cũng hành động lúc của Dư Lộ khiến chút bất đắc dĩ, nhưng dù đây cũng là đời thích cả đời, Tiêu Duệ đau lòng lau nước mắt cho Dư Lộ, "Đừng , nàng yên tâm , để bảo vệ nàng cho."

Tiếng của Dư Lộ dừng , đôi mắt ướŧ áŧ trừng lớn Tiêu Duệ, "Ngươi bảo vệ ?"

Tiêu Duệ gật đầu, : "Ừ, đến bảo vệ nàng. Nàng đừng sợ, là đương kim Thất Hoàng tử Tiêu Duệ, Vương phủ của sắp xây xong , đến lúc đó sẽ an bài cho nàng một phận mới, nàng gả cho Vương phi !"

Mắt Dư Lộ lấp lánh ánh , "Ngươi thật ! Chỉ là... cái tên Tiêu Duệ quen tai quá! Triều đại bây giờ là gì ngươi ?"

Tiêu Duệ : "Đại Viêm."

Đại Viêm, Huệ Phi, Thất Hoàng tử, Tiêu Duệ, Dư Lộ... Dư Lộ hóa đá, trời ạ, mấy tên giống mấy tên trong cuốn tiểu thuyết cô mới ?

Cho nên vị Tiêu Duệ cũng đồng hương xuyên ?

Còn cưới Vương phi nữa!

Sao tùy tiện như thế chứ!

Loading...