Xuyên Thành Thôn Nữ Xung Hỉ Nhà Đồ Tể - Chương 44: Chế biến món ngon.
Cập nhật lúc: 2025-11-21 23:57:05
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giá thịt heo ở đây rẻ hơn so với thời hiện đại nhiều. Xương và thịt chỉ giá từ năm văn đến mười lăm văn. Nghĩ thời hiện đại, chỉ riêng xương thôi mười mấy, hai chục tệ một cân . So sánh như , Thường Lạp Nguyệt chỉ thấy buồn .
Nàng mua hai khúc xương, năm văn một khúc, mua hai cân thịt mỡ thượng hạng, mười hai văn một cân, và một cân thịt ba chỉ, mười lăm văn một cân. Tổng cộng nàng chi sáu mươi bốn văn tiền, khiến Thường Lạp Nguyệt chút xót ruột, nhưng cảm giác cái lưng đeo đầy ắp đồ vẫn thoải mái.
Tuy Tào nương t.ử nhà họ mổ heo bán thịt, nhưng nhà đó khách quen cố định , nàng cứ mãi ăn ké của họ thì cũng ngại.
Vừa , Hà nãi nãi với Thường Lạp Nguyệt về chuyện đưa hàng đến tửu lầu: “Giờ việc thành , ngươi thể thu nhập định. cái bụng của ngươi, cũng yên tâm để ngươi ngoài một . Khi về, ngươi với đại ca ngươi một tiếng, nhờ họ khi lên trấn đưa thịt heo thì giúp ngươi mang theo đồ luôn. Khỏi tự chạy.”
“Vâng, cũng nghĩ như . Với Hỏa bồi ngư, định mỗi tháng chỉ gửi một thôi. Món chậm rãi, nhưng thời gian bảo quản lâu. Ta cố định thời gian giao hàng, bên Lý gia gia cũng dễ ăn. Còn Lỗ nhục, đại ca bên mỗi tháng ít nhất mổ hai con heo, thì cứ hai một tháng là !” Thường Lạp Nguyệt gật đầu .
“Vậy , lát nữa ngươi rõ ràng xong, sẽ dẫn đại ca ngươi cùng đến nhận diện cửa hàng.” Hà nãi nãi gật đầu.
Hà nãi nãi suy nghĩ chu chuyện giúp nàng, Thường Lạp Nguyệt khỏi cảm động.
Đây là đầu tiên Thắng Lợi lên trấn. Khác hẳn với sự vắng vẻ trong thôn, nơi nhộn nhịp hơn nhiều. Tiểu gia hề quấy , chỉ dùng đôi mắt to tròn tò mò ngó khắp nơi.
“Kẹo tạo hình đây! Bán kẹo tạo hình đây! Kẹo tạo hình ngon và mắt!”
Đột nhiên, một tiếng rao hàng từ bên cạnh truyền đến. Thường Lạp Nguyệt đầu , một quầy bán kẹo tạo hình đặt ở góc phố. Trên giá bày bảy tám cái kẹo xong, hình khỉ, hình lợn con, cả hình thỏ. Cái nào cái nấy cũng sống động như thật, trông mắt!
Không chút do dự, Thường Lạp Nguyệt bước tới: “Xin hỏi kẹo giá bao nhiêu một cái?”
“Ba văn tiền một cái! Nếu mua hai cái, năm văn tiền hai cái!” Người bán kẹo .
Nghe , Thường Lạp Nguyệt đầu Thắng Lợi một cái, lắc đầu, chỉ mua một cái.
Tiểu gia còn nhỏ, mà kẹo là đường, ăn nhiều nhỡ mọc răng sâu thì .
Tiểu gia Thường Lạp Nguyệt mua cho , mãi đến khi Thường Lạp Nguyệt trả tiền và đặt kẹo mặt, mới phản ứng .
“Ăn !” Thường Lạp Nguyệt .
Lần tiểu gia chần chừ, nhận lấy kẹo. Thường Lạp Nguyệt mỉm , nàng thấy mắt sáng rực lên .
Mấy mua xong đồ, đến điểm hẹn thì vẫn còn hai tới, chờ, đợi bàn tán xem mua những gì.
Khi cả đoàn về Thượng Hà thôn, trời bắt đầu tối. Thường Lạp Nguyệt món thịt kho tàu, cùng tiểu gia dùng cơm tắm rửa ngủ nghỉ.
Có đối tác hợp tác cố định, xem như Thường Lạp Nguyệt gỡ một nút thắt trong lòng. Tuy nhiên, chừng đó vẫn đủ. Nàng nghĩ bụng, ngày mai vẫn nên lên núi dạo một chuyến.
Núi rừng chính là kho báu vô tận, nàng cần tận dụng triệt để. Ước tính thời gian , ngải cứu và bạc hà hẳn mọc . Thường Lạp Nguyệt quyết định lên núi tìm kiếm một chút.
Ngải cứu và bạc hà đều cho cơ thể, bình thường pha uống, tăng cường sức đề kháng là lắm .
Về việc mang bán, Thường Lạp Nguyệt nghĩ tới. Nàng y sư, cũng quan điểm của thời về ngải cứu và bạc hà . Tốt nhất là mạo hiểm, cứ dùng cho nhà là .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-thon-nu-xung-hi-nha-do-te/chuong-44-che-bien-mon-ngon.html.]
Hừm, mấy con sông gần đây nàng đặt lồng lưới trong mấy tháng ít cá nhỏ nhiều . Ăn thịt heo mãi cũng , là bắt ít lươn và tôm sông nhỉ?
Nghĩ miên man như , Thường Lạp Nguyệt bất giác mộng . Đến khi tỉnh , là sáng hôm .
Bữa sáng là bánh bao, nhân do Thường Lạp Nguyệt tự tay chuẩn , thịt heo, nấm và hẹ.
Hai dùng xong bữa sáng, bèn khoác túi và mang theo dụng cụ nhỏ lên núi.
Thường Lạp Nguyệt cố ý chọn một con đường từng qua. Trên đường cũ, những thứ thể dùng hoặc ăn nàng lấy gần hết, còn nhiều thứ mới mẻ. Đi đường thu hoạch mới!
Đời luôn đối mặt với vô lựa chọn, mỗi lựa chọn đại diện cho một con đường khác , và những thứ con đường đó cũng giống .
Đôi khi Thường Lạp Nguyệt tự hỏi, nếu xuyên , giờ đang gì? Có lẽ đang vội vã đường , lẽ đang gia đình ép xem mặt, hoặc thể gặp cơ duyên nào đó mà phát tài chăng?
Đương nhiên, đó chỉ là suy nghĩ thôi, vì mắt mới là sự thật.
Cảm nhận sinh mệnh bé nhỏ trong bụng lớn dần từng chút một, khi nào Tào Chính mới thể về nhà đoàn tụ cùng hai nương con, trong lòng Thường Lạp Nguyệt vui mừng buồn bã, cảm xúc phức tạp vô cùng.
Vì con đường ít , Thường Lạp Nguyệt vô cùng cẩn thận. nàng nhanh chóng phát hiện, tuy nàng quen đường, nhưng tiểu gia thông thạo.
Đi mười phút, Thường Lạp Nguyệt thấy một bụi ngải cứu lớn, mọc rậm rạp. Nàng mừng rỡ, vội vàng tới cắt về.
Cảm thấy quá nặng, Thường Lạp Nguyệt bèn tìm một chỗ nắng trải phơi.
Thấy tiểu gia tò mò, Thường Lạp Nguyệt giải thích: “Thứ chúng thể phơi khô dùng, bây giờ còn nhiều nước quá, mang về tốn công!”
Tiểu gia gật đầu, tiếp tục cắt những tán lá bạc hà mà Thường Lạp Nguyệt phát hiện .
lúc chúng đang mọc tươi , chỉ cần cắt một lát là một nắm lớn. Thường Lạp Nguyệt nghĩ, nếu thứ thể bán , chẳng phát tài !
Đột nhiên, mắt Thường Lạp Nguyệt sáng rực, về phía một cây đại thụ cao lớn: “Trời ơi, ở đây một cây hoa hòe lớn đến thế!”
Trên cây đầy những nụ hoa, Thường Lạp Nguyệt như thấy một đống tiền đang vẫy gọi .
Những nụ hoa nở hết gọi là Hòe mễ, khi nở gọi là Hòe hoa. Công dụng của chúng gần như , nhưng mục đích sử dụng khác. Hòe mễ vì nở nên thường dùng để pha và thuốc; còn Hòe hoa khi nở thì thể dùng để chế biến thức ăn, chẳng hạn như Hòe hoa hấp, nhân bánh bao, bánh sủi cảo... đều là món ngon.
Nghĩ đến đây, Thường Lạp Nguyệt cảm thấy tiểu gia quả thực là ngôi may mắn của !
Đột nhiên, nàng cảm thấy tay kéo. Thường Lạp Nguyệt cúi đầu , thấy tiểu gia đang lắc đầu với nàng.
Hạt Dẻ Nhỏ
Thường Lạp Nguyệt khó hiểu, tiểu gia liền chỉ bụng nàng.
Cái bụng...