Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 995
Cập nhật lúc: 2025-03-22 11:34:20
Lượt xem: 13
"Hôm nay tôi lại bị tên học sinh nam nhuộm tóc vàng ở lớp bên quấy rối, phiền quá đi mất. Thật ra tôi không chỉ cảm thấy phiền mà còn hơi sợ nữa, vì cậu ta trông rất côn đồ, không giống người tử tế gì cả. Mỗi lần tôi đi qua hành lang, cậu ta và đám bạn đều huýt sáo với tôi, tôi thực sự rất khó chịu."
Khi ấy, cô từ chối cậu ta mà chẳng nghĩ nhiều.
Thậm chí sau đó, cô cũng nhanh chóng quên đi chuyện này.
Nhưng bây giờ, nghe Kỷ Hòa nhắc lại…
Tsukino Usagi mở to mắt, không thể tin nổi vào tai mình.
"Khoan đã… Ý chị là… người con trai mà Tống Bạch thích lại chính là người trước kia bị em từ chối lời tỏ tình sao?"
Kỷ Hòa khẽ gật đầu, giọng điềm tĩnh nhưng lại mang theo một chút thương hại.
"Đúng vậy. Giờ thì em đã hiểu tại sao Tống Bạch lại có ác ý lớn như vậy với em rồi chứ?"
Tsukino Usagi im lặng vài giây, sau đó cười khổ:
"Em hiểu rồi…"
Cô bé thật sự quá xui xẻo.
Chỉ muốn yên ổn học hành, vậy mà cũng có thể vô duyên vô cớ bị cuốn vào mớ yêu hận tình thù rối rắm của người khác?
Tống Bạch thích một người con trai. Nhưng người đó lại không thích cô ta, mà ngược lại, lại thích Tsukino Usagi. Đã vậy, khi tỏ tình còn bị Tsukino Usagi thẳng thừng từ chối.
Nỗi ghen tị cùng sự tức giận khiến Tống Bạch không cam tâm.
Cô ta bắt đầu căm ghét Tsukino Usagi, cảm thấy cô bé này thật đáng ghét, thật kiêu ngạo.
Chẳng lẽ Tsukino Usagi thật sự "cao quý" đến vậy sao? Người khác thích cô bé thì cô bé có quyền từ chối? Mà còn từ chối một cách dứt khoát như thế?
Cô ta không cam tâm!
Vậy nên, Tống Bạch muốn đùa giỡn Tsukino Usagi một lần cho hả giận.
Cô ta giả vờ là một nam sinh dịu dàng, chu đáo, hài hước, lãng mạn. Viết từng bức thư gửi đến Tsukino Usagi, chậm rãi thâm nhập vào trái tim cô bé.
Con gái hiểu con gái thích gì nhất.
Vậy nên, Tống Bạch rất dễ dàng khiến Tsukino Usagi mở lòng.
Tsukino Usagi không hề nghi ngờ gì, còn cho rằng mình đã gặp được một người bạn tâm giao thật sự.
Nhưng thực tế, mỗi một lá thư cô bé viết ra, mỗi một dòng chữ cô bé gửi đi, đều bị Tống Bạch đem ra làm trò cười cho nhóm bạn của mình.
Những đoạn chat mỉa mai, chế giễu cô bé bị lan truyền trong nhóm nhỏ:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/995.html.]
"Haha, nhìn xem, học sinh gương mẫu của chúng ta cũng có những bí mật không dám nói ra đấy!"
"Trời ơi, cô ta còn nói giấc mơ của mình là thi vào Đại học Thanh Hoa kìa! Buồn cười c.h.ế.t mất, cái trường đó là nơi cô ta có thể thi vào sao? Mơ giữa ban ngày!"
"Xem này, cô gái ngoan của chúng ta ngày nào cũng trả lời thư của tôi, siêng năng đến thế, chắc là thích tôi rồi chứ gì? Ha ha, bình thường cứ giả bộ thanh cao, ghê tởm c.h.ế.t đi được!"
Sắc mặt của Tsukino Usagi lập tức tái nhợt.
Cô bé không thể tin được.
Hóa ra, mỗi lần cô ấy mở lòng đều trở thành trò cười trong mắt người khác.
Hóa ra, trong suốt thời gian cô ấy mong chờ một hồi đáp từ Coisini, thì ở phía bên kia, Tống Bạch cùng nhóm bạn của cô ta đang cười nhạo cô ấy không chút thương tiếc.
Cô ấy cứ tưởng mình đã tìm được một người thực sự hiểu mình.
Nhưng hóa ra, tất cả chỉ là một trò đùa tàn nhẫn.
Bình luận trong livestream lập tức bùng nổ:
"Sao có thể có người con gái đáng sợ như vậy chứ?!"
Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa
"Đừng nghĩ rằng học sinh cấp ba đều ngây thơ vô tội! Có những kẻ độc ác đến mức vượt xa cả tưởng tượng của cậu đấy!"
"Em gái Tống Bạch rảnh rỗi quá hay sao vậy? Không có gì làm nên muốn đi phá hoại người khác à?"
"Tội nghiệp Usagi quá… Thi trượt đã đủ áp lực rồi, vào trường cấp ba mới không có bạn bè, cô đơn như vậy, thế mà niềm an ủi tinh thần duy nhất cũng chính là người muốn hại cô ấy…"
"Này, đừng tưởng chỉ có đàn ông mới có thể lừa gạt tình cảm nhé. Phụ nữ cũng có thể lừa gạt phụ nữ đấy!"
Không khí trong livestream im lặng hẳn.
Tsukino Usagi cúi đầu, giọng khàn khàn:
"Chị Kỷ Hòa… Em thật sự rất tức giận… Sao bọn họ có thể làm ra chuyện như vậy?"
Cô bé hít sâu một hơi, bàn tay siết chặt thành nắm đấm.
"Nếu có một loại phù văn nào đó có thể trừng phạt bọn họ thì tốt biết mấy! Cho dù phải bỏ ra bao nhiêu tiền, em cũng sẵn sàng mua!"
Kỷ Hòa lắc đầu, giọng điềm tĩnh nhưng kiên quyết:
"Có thì có đấy, nhưng chị sẽ không bán nó cho em."
Tsukino Usagi ngẩng lên, có chút khó hiểu:
"Tại sao ạ?"