Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 967
Cập nhật lúc: 2025-03-21 14:12:34
Lượt xem: 14
"Thật ra thì không cần chạy đâu."
Giọng nói bình tĩnh của Kỷ Hòa vang lên trong tai nghe của Bánh Su Kem.
"Đừng báo cảnh sát, cũng không cần sợ. Em thử quay đầu lại xem người đi theo mình rốt cuộc là ai."
Bánh Su Kem: "?"
Sao nghe giọng chị Kỷ Hòa có vẻ chắc chắn thế này? Chẳng lẽ cái người theo dõi em bấy lâu nay lại là người quen sao?
Thực ra, em ấy cũng từng thử quay đầu lại để nhìn xem người kia là ai. Nhưng đối phương cảnh giác rất cao, mỗi lần em ấy vừa xoay người, người đó đã biến mất chẳng để lại dấu vết.
Em ấy thậm chí còn chủ động đi tìm vài lần nhưng không thấy. Có vẻ như người này không có ý xấu với mình.
Bánh Su Kem suy nghĩ một lát, rồi cúi xuống nhặt mấy viên đá vụn bên đường, nắm chặt trong tay.
Lần này, em ấy cố tình đi chậm lại.
Khi ngang qua một chiếc đèn đường, em ấy liếc mắt nhìn bóng người đằng sau, áng chừng vị trí của đối phương.
Ngay sau đó, cả nắm đá vụn trong tay bị ném mạnh về phía sau.
"A!"
Người kia bị đá đập trúng, lập tức kêu lên đầy bất ngờ.
Nhân cơ hội đó, Bánh Su Kem vội vã quay người lại.
Thế nhưng khi nhìn rõ gương mặt người nọ, em ấy hoàn toàn sững sờ.
"Chú... chú Ngụy?"
Ngụy Lương trúng mấy viên đá, đau đến mức phải ôm đầu, còn một viên nện trúng đầu gối khiến ông ấy nhăn mặt nhăn mày tại chỗ.
Bánh Su Kem nhìn ông ấy, khóe miệng giật giật.
"... Sao lại là chú?"
Giọng nói của Kỷ Hòa vang lên lần nữa:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/967.html.]
"Nếu như chị đoán không sai, em là con của mẹ đơn thân, bố ruột mất sớm. Từ nhỏ đến lớn chỉ có hai mẹ con sống cùng nhau. Nhưng hai tháng trước, mẹ em tái hôn với người mà em gọi là chú Ngụy này."
Bánh Su Kem ngơ ngác gật đầu.
"Đúng ạ..."
Trong lòng em ấy bỗng dâng lên một chút khâm phục. Không hổ danh là chị Kỷ Hòa, tính gì cũng đúng!
Kỷ Hòa tiếp tục: "Em không phải kiểu người quá ngây thơ. Em không bài xích chuyện có thêm người chia sẻ tình yêu của mẹ, cũng không phản đối mẹ tái hôn. Ngược lại, em còn nghĩ rằng nếu mẹ có thể tìm được một người để sống chung đến cuối đời thì đó là một điều rất tốt."
"Chỉ là..."
Bánh Su Kem cúi đầu, giọng điệu nhẹ nhàng nhưng dứt khoát:
"Dù mẹ có thân thiết với chú Ngụy thế nào thì đối với cháu, chú ấy vẫn chỉ là một người xa lạ. Kêu cháu gọi một người đàn ông lạ là bố, cháu thật sự không làm được. Cháu xin lỗi."
Nói đến đây, em ấy lại nhìn sang Ngụy Lương, giọng nói chân thành:
"Nhưng cháu rất vui vì chú có thể xuất hiện trong cuộc sống của hai mẹ con cháu."
Ngụy Lương nhìn em ấy, môi mấp máy như muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lại thôi.
"Nhưng..." Bánh Su Kem cau mày. "Tại sao chú lại đi theo cháu về nhà?"
Ngụy Lương im lặng trong chốc lát, có vẻ hơi khó xử, không biết nên giải thích ra sao.
Lần này, Kỷ Hòa lên tiếng giúp ông ấy:
Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa
"Mấy ngày trước, trong bữa ăn, em có nhắc đến chuyện gần đây có một người vô gia cư tinh thần không ổn định hay lảng vảng gần trường học. Chú Ngụy nghe xong thì lo lắng cho em, nên muốn đưa đón em tan học."
Bánh Su Kem ngây người.
"Nhưng ông ấy cũng biết nếu nói thẳng là muốn đón em về, em chắc chắn sẽ từ chối. Cho nên ông ấy chỉ có thể lặng lẽ đi theo sau, giữ khoảng cách với em."
Bánh Su Kem cúi đầu im lặng.
Em ấy luôn cư xử rất lễ phép với Ngụy Lương. Nếu nhìn bề ngoài, quan hệ giữa em ấy và bố dượng rất hoàn hảo.
Nhưng chính vì quá lễ phép, quá lịch sự, nên giữa hai người lại tồn tại một khoảng cách rõ rệt.
Một mối quan hệ cha con thực sự sẽ không dè dặt, khách sáo đến mức này.