Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 855
Cập nhật lúc: 2025-03-16 12:11:05
Lượt xem: 14
Từ lúc học lớp mười một, cậu ấy đã thầm thích một nữ sinh.
Nhưng khi đó, bọn họ vẫn còn quá trẻ. Cấp ba là khoảng thời gian quan trọng, ai ai cũng dốc sức học hành, thế nên cậu ấy không dám thổ lộ, chỉ có thể che giấu tình cảm của mình, lấy danh nghĩa bạn bè mà ở bên cạnh cô ấy.
Trường cấp ba của họ có một quy định: chỗ ngồi sẽ được sắp xếp dựa theo thành tích. Những học sinh có điểm số cao sẽ được ưu tiên chọn chỗ trước.
Mà thành tích của cậu ấy… cực kỳ thảm hại, lúc nào cũng lẹt đẹt cuối lớp. Ngược lại, cô gái kia lại là một học bá chính hiệu, năm nào cũng đứng nhất.
Vì muốn được ngồi gần cô ấy hơn, cậu ấy bắt đầu thay đổi.
Cậu bỏ game, không còn trốn học, thay vào đó là vùi đầu vào sách vở, chăm chỉ giải những đề thi khô khan.
Cuối cùng, sự nỗ lực của cậu cũng có kết quả. Thành tích được cải thiện, cậu ấy đã có thể đuổi kịp nữ sinh kia và thành công được xếp ngồi chung bàn với cô ấy.
Ban đầu, cậu dự định sau khi thi đại học xong sẽ tỏ tình, nhưng cậu không thể ngờ được—việc trở thành bạn cùng bàn với cô ấy lại dẫn đến một sự kiện ngoài ý muốn.
Vào ngày họp phụ huynh, ba mẹ hai bên đã có cơ hội làm quen.
Lúc đầu, chỉ là vì lịch sự mà họ trao đổi WeChat với nhau. Nhưng rồi không biết từ lúc nào, hai người càng ngày càng thân thiết.
Bình luận nổ tung:
"Trời má, chuyện gì mà thành ra bi kịch thế này…"
"Khó xử thật sự. Nhưng chuyện này cũng không thể nói với người lớn được."
Đúng vậy, có thể nói với ba mẹ được sao?
Đương nhiên, dù là cậu ấy hay nữ sinh kia cũng không ai dám nhắc đến.
Nếu không, cô ấy đã chẳng từ chối lời tỏ tình của cậu ấy.
Nam sinh cười khổ:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/855.html.]
"Không sao đâu, cảm ơn chủ kênh. Chỉ cần biết cậu ấy cũng từng thích em, vậy là đủ rồi. Ít nhất thì… thanh xuân của em cũng không quá đau khổ.
Mặc dù kết cục không tốt đẹp, nhưng cuối cùng em cũng có thể kết thúc nỗi thầm mến này rồi."
Nói xong, cậu chuẩn bị ngắt mic. Nhưng đúng lúc đó, Kỷ Hòa bỗng lên tiếng:
"Khoan đã. Cậu và nữ sinh mà cậu thích… có duyên phận đấy."
Nam sinh sững sờ:
"Duyên phận gì chứ?" Cậu lắc đầu, giọng nói đầy mâu thuẫn. "Em không thể để mẹ mình phải hy sinh vì hạnh phúc của em, cũng không thể gây ra chuyện… loạn… l.o.ạ.n l.u.â.n được."
Kỷ Hòa khẽ nhíu mày:
"Nhưng mà… cậu không phải con ruột của mẹ cậu."
Nam sinh sững sờ.
"Cậu là con nuôi, được bà ấy nhận từ cô nhi viện."
"???" Nam sinh kinh ngạc cực độ, giọng nói gần như vỡ ra:
"Sao có thể thế được? Em đã từng gặp ba em rồi mà! Mặc dù ba mẹ em ly hôn nhưng…"
"Không." Kỷ Hòa lắc đầu.
"Mẹ cậu chưa từng kết hôn với ai cả, nói gì đến ly hôn.
Lúc còn trẻ, gia đình cũng từng thúc giục bà ấy lấy chồng, nhưng bà ấy không thích ai cả, nên kiên quyết không chấp nhận.
Bà ấy cảm thấy, nếu không có người khiến mình muốn kết hôn, thì độc thân cả đời cũng chẳng sao.
Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa
Sau đó, bà ấy nhận nuôi cậu từ cô nhi viện."