Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 843
Cập nhật lúc: 2025-03-16 11:57:05
Lượt xem: 38
Giang Tinh Luật dựa lưng vào ghế, giọng thản nhiên:
"Ừm. Tôi muốn xem cảm giác được truyền tải khi diễn viên tương tác với nhân vật khác, nên họ phải có mặt."
Tuy là đạo diễn trẻ, nhưng Giang Tinh Luật lại rất có chính kiến.
Bởi vì lịch trình của nữ chính An Nhiễm không khớp nên cô ấy không thể tham gia thử vai hôm nay, anh ta đành phải hạ thấp yêu cầu, để Ôn Hân thế chỗ.
Giang Tinh Luật đẩy hai phần kịch bản qua bàn:
"Có hai phân đoạn. Đầu tiên diễn với La Dặc, sau đó diễn với Ôn Hân. Thời gian đọc kịch bản giới hạn trong mười phút."
Kỷ Hòa không nói nhiều, cầm lấy kịch bản rồi ngồi xuống tập trung đọc.
Áp lực khi diễn thử trước mặt nhiều người như thế này không hề nhỏ, nếu tâm lý không vững, có khi chưa kịp diễn đã đứng không vững rồi.
Nhưng vẻ mặt cô vẫn rất bình tĩnh, hoàn toàn không bị ảnh hưởng.
Cô dồn toàn bộ sự chú ý vào kịch bản trong tay, không quan tâm đến những ánh mắt xung quanh.
Mười phút sau, cô khép kịch bản lại:
"Bắt đầu thôi."
Cảnh đầu tiên là đối chất với La Dặc khi nam chính phát hiện sự thật. Cảnh này rất ngắn, nhưng độ khó lại cực cao.
Chỉ trong một đoạn thoại ngắn ngủi, diễn viên phải nhanh chóng kéo cảm xúc lên cao trào mà không có bất kỳ bước đệm nào.
Đúng là Giang Tinh Luật ra đề khó thật.
—
Casting chính thức bắt đầu.
La Dặc cầm kiếm lao vào "sơn động". Lúc này, Kỷ Hòa đang khoanh chân ngồi tĩnh tọa, bộ dạng an nhiên tu luyện.
Giọng La Dặc đầy chất vấn:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/843.html.]
"Tất cả đều do ngươi làm, đúng không?"
Kỷ Hòa chậm rãi mở mắt, đứng dậy.
Cô nhìn thẳng vào mắt La Dặc, giọng nói đầy uất ức:
"Sư huynh, sao huynh có thể nghi ngờ ta?"
Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa
Ngoại hình của Kỷ Hòa vốn mang nét lạnh lùng, ngày thường cô cũng không phải người hay tỏ ra mềm yếu.
Nhưng ngay lúc này, hàng mày cô khẽ nhíu lại, đôi mắt tựa như có ánh nước long lanh, trông vừa đáng thương vừa bất lực.
Chỉ một câu nói đơn giản, nhưng lại khiến lòng người chấn động.
Nhìn vào dáng vẻ này của cô, ai mà nhẫn tâm nghi ngờ cô chứ?
Cô muốn gì, người ta cũng cam tâm tình nguyện dâng lên tận tay.
La Dặc hơi sững sờ, cảm thấy hình tượng đại sư mà anh ta biết đã hoàn toàn sụp đổ.
Ai mà ngờ, Kỷ Hòa còn có một mặt này?!
Ngồi ở đối diện, Giang Tinh Luật không nói gì, chỉ khẽ gật đầu.
Nhưng người quen biết anh ta đều hiểu rõ—đây chính là biểu hiện của sự hài lòng.
Mấy diễn viên nữ casting trước đó đã bị anh ta phê bình đến không còn mặt mũi:
"Cô diễn chẳng khác gì trà xanh bông sen trắng, mà còn là loại IQ cực thấp. Cô nghĩ nhân vật phản diện lớn nhất cả bộ phim có thể là loại người như vậy sao?"
"Nói bao nhiêu lần rồi, nữ phụ không thích nam chính! Không phải bảo cô làm nũng với nam chính, tìm sự chở che của nam chính!"
Bên cạnh, các phó đạo diễn cũng ghé đầu thì thầm với nhau:
"Đây là Kỷ Hòa à? Hình như kỹ năng diễn xuất của cô ấy không tệ như lời đồn."
"Phải đấy, còn tốt hơn không ít diễn viên chính quy hồi nãy. Chậc, mấy màn diễn khi nãy thật sự không dám nhìn thẳng..."
"Xem tiếp đã, tôi vẫn nghĩ diễn viên nên có đào tạo bài bản thì hơn. Cảnh này không có vấn đề, chưa chắc cảnh sau cũng vậy."