Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 829
Cập nhật lúc: 2025-03-15 11:38:45
Lượt xem: 11
Sắc mặt Thủy Mộc Tinh Hoa lập tức trắng bệch.
Tên trộm đã ra khỏi tủ từ khi nào rồi sao?!
“Cứu mạng! Ở đây này! Tên trộm ở đây này!”
Cô hét đến mức suýt chút nữa thì lăn từ trên gác xuống.
Một trong hai cảnh sát bất lực lên tiếng: “Là tôi.”
Thủy Mộc Tinh Hoa: “…”
[HAHAHAHA chị gái gan bé quá trời!]
[Đừng cười nữa! Thử đặt mình vào tình huống này đi, chưa chắc ai bình tĩnh được hơn đâu.]
Thủy Mộc Tinh Hoa hít sâu một hơi, run rẩy bật micro hỏi nhỏ: “Streamer ơi… hu hu hu… hắn thật sự ở trong tủ sao? Hắn có lao ra không?!”
Kỷ Hòa bình thản: “Ừm.”
“Thế thì làm sao bây giờ?! Lỡ hắn cầm d.a.o thì sao!?”
“Can đảm lên.”
…
Nói thì dễ lắm! Đây là trộm đấy!
Người ngoài sáng, hắn trong tối.
Chẳng may bị dồn vào đường cùng, hắn liều mạng thì sao?!
Hai cảnh sát trao đổi ánh mắt, hít một hơi sâu, rồi đồng thời rút dùi cui, từng bước tiến tới trước chiếc tủ.
Cánh cửa tủ… từ từ… từ từ được mở ra…
Một khe hở dần lộ ra…
Trái tim của tất cả người xem livestream cũng như bị bóp nghẹt lại!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/829.html.]
[TRỜI ƠI!!! Tôi không dám xem nữa!!!]
Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa
[Có ai xem xong kể lại tôi nghe với!! Tôi nhát lắm, tôi không xem được đâu!!]
[Ôi mẹ ơi, chẳng biết tôi có đang xem livestream hay phim kinh dị nữa…]
Khi cửa tủ bật mở, tên trộm không hề bỏ chạy hay giằng co quyết liệt như mọi người tưởng tượng. Ngược lại, cậu ta lao thẳng ra ngoài… rồi quỳ rạp xuống đất!
Khuôn mặt cậu nhóc trắng bệch, thậm chí còn sợ hãi hơn cả Thủy Mộc Tinh Hoa.
"Hu hu… tôi biết sai rồi! Tôi biết sai rồi mà! Cầu xin mọi người đừng bắt tôi vào tù!"
Bão bình luận ngay lập tức bùng nổ:
"??? Cái tình huống này là sao? Chưa đánh đã khai à?"
"Thế này không giống cướp mà giống nạn nhân quá đi mất!"
"Tên trộm mà run rẩy thế này, tôi lại thấy thương là sao?"
Khi bình tĩnh nhìn kỹ lại, Thủy Mộc Tinh Hoa sững sờ. Cậu nhóc này trông rất quen.
Chẳng phải đây là… con trai của chị Lưu – bảo mẫu nhà cô ấy sao?!
Cô không tin nổi vào mắt mình, giọng đầy nghi hoặc:
"Sao cậu lại ở đây? Cậu lên gác nhà tôi bằng cách nào vậy?"
Khu nhà này có hệ thống an ninh khá tốt, cửa cũng không hề có dấu hiệu bị cạy phá. Chẳng lẽ cậu nhóc này biết thuật xuyên tường sao?!
Hai cảnh sát đứng hai bên càng khiến cậu ta run dữ dội hơn. Trong cơn hoảng loạn, cậu nhóc lắp bắp khai hết toàn bộ sự việc:
"Tôi… tôi… trộm chìa khóa của mẹ tôi…"
Thì ra, Thủy Mộc Tinh Hoa đã thuê một bảo mẫu tên Lưu để dọn dẹp nhà cửa, nấu ăn hai bữa trưa và chiều.
Sau hơn nửa năm quan sát, cô nhận thấy chị Lưu là người đáng tin, không hề có thói quen táy máy tay chân nên mới yên tâm giao chìa khóa nhà cho chị ấy, để khi cô vắng nhà, chị có thể vào dọn dẹp.
Nhưng vấn đề lại không nằm ở chị Lưu… mà ở con trai của chị.
Trước đây, cậu nhóc này từng đi theo mẹ đến nhà Thủy Mộc Tinh Hoa một lần. Chuyến ghé thăm tưởng chừng bình thường ấy lại trở thành khởi đầu cho một suy nghĩ nguy hiểm trong đầu cậu ta.