Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 793
Cập nhật lúc: 2025-03-14 22:51:23
Lượt xem: 16
Đúng như dự đoán, Cốc Tinh đang ở trong văn phòng của giáo sư Ngô Xuân.
Ngô Xuân là giáo viên hướng dẫn của cô ta, nổi tiếng nghiêm khắc trong khoa Mỹ thuật.
Nhưng cũng vì nghiêm khắc mà bà ấy đã đào tạo ra vô số sinh viên xuất sắc.
Vừa thấy Thẩm Đại đẩy cửa bước vào, Cốc Tinh lập tức đứng dậy.
"Đàn chị Thẩm Đại, chị tới rồi!"
Cô ta cười ngại ngùng, có vẻ hơi luống cuống. "Sao đột nhiên chị lại tìm em vậy? Em còn chưa kịp chuẩn bị đồ ăn mời chị nữa..."
Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa
Lời còn chưa dứt, ánh mắt Cốc Tinh đột nhiên đông cứng lại.
Bởi vì sau lưng Thẩm Đại còn có hai người khác—Kỷ Hòa và Thường Gia Ngôn.
Cốc Tinh vốn không giỏi giao tiếp, nay lại nhìn thấy hai người lạ mặt có ngoại hình bắt mắt, không khỏi lúng túng, vô thức chà xát hai bàn tay vào nhau.
Kỷ Hòa mỉm cười gật đầu với cô ta: "Chúng tôi vừa về trường cùng Tịch Nhược Phàm."
Hai mắt Cốc Tinh đột nhiên trợn to.
Kỷ Hòa quan sát biểu cảm ấy, bình tĩnh lên tiếng: "Có phải cô đang rất tò mò, tại sao Tịch Nhược Phàm lại không c.h.ế.t đúng không?"
Sắc mặt Cốc Tinh lập tức trở nên hoảng hốt. Ánh mắt cô ta trốn tránh, giọng nói lắp bắp: "Tôi… tôi không biết cô đang nói gì hết..."
Kỷ Hòa nhàn nhạt nói: "Bí mật của mấy tờ giấy vẽ đó, chắc cô biết rõ chứ?"
"Xoạt!"
Thẩm Đại rút một tờ giấy vẽ từ sau lưng ra.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/793.html.]
Cả quá trình, cô ấy đều giữ rất cẩn thận, cuộn giấy vẽ lại thật chặt, chỉ sợ có chút tổn hại nào thì bản thân cũng tiêu đời.
Nhìn thấy tờ giấy ấy, bàn tay Cốc Tinh đặt trên đầu gối siết chặt lại.
Không cần ai nói, cô ta biết chắc rằng ba người này đã mở tủ trong phòng vẽ của mình và phát hiện ra bí mật của cô ta.
Không khí trong phòng rơi vào im lặng.
Một lúc lâu sau, Cốc Tinh mới khe khẽ thở dài, giọng nói nhỏ đến mức gần như không nghe thấy: "... Đúng vậy, tôi biết nó."
"Thật sự là em làm sao?!"
Giọng Thẩm Đại đầy thất vọng. Cô ấy nhìn Cốc Tinh, trong mắt tràn ngập khó tin.
"Cốc Tinh, tại sao em lại làm như vậy?"
Cốc Tinh đột nhiên bật khóc, nước mắt chảy dài trên má.
"Em cũng không muốn!"
Cô ta gào lên, giọng nói lạc đi vì nghẹn ngào.
"Tất cả là do bọn họ ép em!"
Cốc Tinh là một cô gái đến từ một huyện nhỏ.
Khi nhận được giấy báo trúng tuyển vào Đại học W, cô ta vui sướng đến mức suýt không tin vào mắt mình.
Bởi lẽ, ở quê cô, hiếm ai có thể đỗ vào một trường đại học danh giá như vậy. Huống hồ, đây còn là Đại học W—một trong những trường top đầu cả nước.
Từ ngày cầm trên tay tấm giấy báo, Cốc Tinh đã không ngừng mơ về cuộc sống đại học rực rỡ trong bốn năm sắp tới.
Thế nhưng, ngay khi bước chân vào ký túc xá vào ngày đầu tiên, cô ta đã cảm thấy có gì đó không ổn.