Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 741
Cập nhật lúc: 2025-03-13 18:38:53
Lượt xem: 39
Lương Nhất Hủ cũng cảm thấy có chút khó xử.
Kỷ Hòa là ân nhân cứu mạng của anh, anh thật sự không muốn làm khó cô.
Rõ ràng là đạo diễn Nghiêm đã động tay động chân!
Không thì làm sao lại có kết quả kỳ quặc như vậy được?
…
Nội dung đoạn trích được chia thành hai phần:
Phần đầu là cuộc đối thoại giữa hai nhân vật chính.
Võ Minh Nguyệt – vai của Kỷ Hòa, là nữ đệ tử từng hết lòng vì sư phụ.
Còn Lương Nhất Hủ, anh ta sẽ vào vai Lam Vô Tâm – người từng c.h.ế.t đi rồi được tái sinh.
Sau khi hắn tỉnh dậy từ giấc ngủ dài, cảnh tượng đầu tiên hắn nhìn thấy chính là Võ Minh Nguyệt đứng trước mặt, binh khí trong tay nàng chĩa thẳng vào hắn.
Nhưng hắn không biết rằng, chính nàng đã dùng mọi cách đánh thức hắn.
Hắn hiểu lầm nàng.
Hắn cho rằng nàng là một kẻ g.i.ế.c người không gớm tay, là một con ác quỷ đã vấy m.á.u quá nhiều.
Từng là người quan trọng nhất của nhau, nay lại trở thành đối thủ trên chiến trường.
Trước khi cuộc chiến nổ ra, hắn thốt lên lời lạnh lùng:
"Ta ngủ say nhiều năm, ngươi đã làm rất nhiều chuyện ác, g.i.ế.c c.h.ế.t vô số người. Giờ đây ta chỉ hận, ngày đó ở Huyền Thiên Tông, vì sao ta lại ra tay cứu ngươi."
Giọng hắn trầm xuống, từng chữ tựa như d.a.o khắc vào lòng người:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/741.html.]
"Ta nên trơ mắt nhìn ngươi c.h.ế.t đi. Nếu có thể, ta thà rằng chúng ta chưa từng gặp nhau."
Nữ chính Võ Minh Nguyệt nói: "Vì sao phải nghe về ta từ miệng người khác? Họ nói ta thế nào thì ta nhất định phải là người như thế sao?
"Muốn biết ta thực sự là người ra sao, vậy thì tự mình tìm hiểu đi."
Lam Vô Tâm im lặng.
Võ Minh Nguyệt nhìn y, ánh mắt lạnh dần: "Sao lại không nói gì? Người cảm thấy xấu hổ vì ta à?"
Trong đoạn này, sự giằng co giữa hai nhân vật diễn ra căng thẳng. Nữ diễn viên gốc đã khắc họa xuất sắc cảm xúc của nhân vật, khiến phân đoạn này trở thành một trong những cảnh kinh điển.
Phần sau là cảnh giao đấu.
Võ Minh Nguyệt và sư phụ cuối cùng cũng ra tay với nhau vì không cùng chung chí hướng. Hai người đứng trên đỉnh Côn Luân, một quạt, một kiếm, giao đấu đến mức bất phân thắng bại.
Cảnh này có yêu cầu kỹ thuật rất cao, không chỉ đòi hỏi khả năng diễn xuất mà còn cần kỹ năng đánh võ và làm chủ dây cáp.
Bình luận trực tiếp lập tức bùng nổ:
[Má ơi, cảnh này phức tạp quá! Kỷ Hòa chịu nổi không?]
[Đúng đó! Vừa phải diễn cặp với ảnh đế Lương Nhất Hủ, vừa có cảnh giao đấu khó như vậy, còn phải đu dây cáp nữa!]
[Trong tám người, có khi chỉ có Tào Khiết mới đủ trình độ diễn cặp với ảnh đế Lương thôi. Tiếc là cô ấy lại bốc trúng cốt truyện một mình.]
Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa
[Kỷ Hòa thảm rồi. Trước đây diễn xuất vốn đã không ổn, giờ còn phải đóng chung với ảnh đế, khác nào đem một viên đá ném vào đống ngọc!]
Lương Nhất Hủ nhìn sang Kỷ Hòa, mím môi.
Anh cũng đã nghĩ tới vấn đề này nên không khỏi lo lắng cho cô, bèn chủ động an ủi: "Đừng căng thẳng, cứ diễn như bình thường là được."
Nhưng Kỷ Hòa lại chẳng mấy quan tâm đến những lời đó, ánh mắt vẫn dán chặt vào màn hình đang chiếu cảnh phim gốc. Nghe Lương Nhất Hủ nói, cô chỉ hờ hững đáp lại một tiếng: "Ừm."
So với khán giả đang lo sốt vó, phản ứng của cô bình tĩnh đến lạ thường.