Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 44

Cập nhật lúc: 2025-02-20 09:39:58
Lượt xem: 31

Vừa rồi cô còn đang kiểm tra tình hình tầng ba, vậy mà chỉ mới quay đầu lại một chút, đã thấy Lý Dũng lao thẳng ra ban công, một chân còn bước lên lan can, cứ như muốn nhảy xuống vậy.

Tên này đúng là khiến người ta nhọc lòng mà!

Lý Dũng bất lực giơ một tay lên, ngón tay run rẩy.

"Tôi sai rồi."

Anh ta thừa nhận một cách thẳng thắn.

Ban đầu anh ta cứ nghĩ có thể tìm được cách rời khỏi nơi này, nhưng không ngờ mọi chuyện lại quái dị đến mức này. Nếu không có Kỷ Hòa ở đây, có lẽ mạng nhỏ của anh ta đã không giữ nổi.

Kỷ Hòa không để ý đến lời than thở của anh ta, cô bước đến lan can, lặng lẽ quan sát khung cảnh bên ngoài.

Lý Dũng thấy vậy thì giật mình, vội lên tiếng: "Cô Kỷ, cẩn thận đấy!"

Nhưng ngay sau khi nói ra, anh ta mới ý thức được mình lo lắng thừa thãi.

Vừa nãy chính cô ấy đã cứu anh ta, cô ấy mạnh như vậy, căn bản không cần anh ta phải bận tâm.

Kỷ Hòa chỉ liếc mắt một cái rồi thu hồi tầm nhìn.

Bệnh viện tâm thần vốn là nơi dễ tụ âm khí. Huống hồ nơi này lại hoang vắng, hẻo lánh, từng xảy ra hỏa hoạn c.h.ế.t người. Chẳng trách có không ít ma quỷ lẩn trốn ở đây.

"Đứng lên được chưa?"

Lý Dũng chống hai tay xuống đất, chậm rãi bò dậy.

"Cô Kỷ, chúng ta còn phải lên tầng trên nữa à?"

"Không cần, hồn phách cháu gái anh đang ở ngay tầng này."

Kỷ Hòa vừa nói vừa bước ra ban công, ánh mắt hướng về một căn phòng bệnh ở phía xa.

Lý Dũng nghe vậy thì vui mừng khôn xiết.

"Cô Kỷ, vậy mau đi tìm đi!"

Kỷ Hòa nghiêng đầu nhìn anh ta, khóe môi nhếch lên một nụ cười nhẹ.

"Nhưng mà cần anh giúp một tay."

Lý Dũng ngẩn người.

"…Hả?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/44.html.]

Không hiểu sao, sau lưng anh ta bỗng dưng lạnh buốt.

Đôi môi đỏ của Kỷ Hòa khẽ mở, nhả ra hai chữ.

"Chiêu hồn."

Khuôn mặt Lý Dũng lập tức cứng đờ.

Chiêu hồn?

Một người không biết gì về mấy thứ này như anh ta… chiêu hồn?

Chẳng lẽ giống như trong phim, dùng anh ta làm mồi nhử?

Nhỡ đâu anh ta không cẩn thận gọi nhầm thứ gì khác đến thì sao?

Nhìn dáng vẻ xoắn xuýt của anh ta, Kỷ Hòa lập tức đoán ra anh ta đang nghĩ gì.

"Có tôi ở đây, anh sợ cái gì?"

Đối diện với ánh mắt điềm nhiên của Kỷ Hòa, nhịp thở hỗn loạn của Lý Dũng dần bình tĩnh lại.

"…Vậy tôi phải làm gì?"

Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa

Có cô Kỷ ở đây, anh ta không cần sợ gì hết!

"Đi theo tôi."

Kỷ Hòa cất bước, đi thẳng đến một căn phòng bệnh.

Chính là căn phòng mà tiểu quỷ kia vừa biến mất.

Cửa phòng cũ kỹ bị cô đẩy ra, phát ra từng tiếng kẽo kẹt chói tai.

Tro bụi tung lên mờ mịt.

Bên trong tối đen như mực, cửa sổ đã bịt kín từ lâu, không một tia sáng lọt vào.

Đôi mắt màu hổ phách của Kỷ Hòa trong thoáng chốc chuyển thành màu đen sâu thẳm.

Lý Dũng vội lấy điện thoại ra, định bật đèn pin.

Ánh sáng từ màn hình điện thoại tuy yếu, nhưng cũng đủ chiếu rõ khuôn mặt tái nhợt trơn bóng của anh ta trong bóng tối.

Kỷ Hòa giơ tay ngăn lại.

"Tắt đi, đừng bật đèn."

Loading...