Ngài Chu giống như một câu đố sống. Từ đáy xã hội, anh ta từng bước vươn lên, tự lập dựng nghiệp, để có được vị thế như bây giờ. Nhưng trong lúc điều tra về anh ta, Tu Nam Dật lại phát hiện ra một điều rất thú vị.
“Sự thay đổi trước và sau của ngài Chu có vẻ hơi lớn.” Anh nói.
Yến Lâm nhíu mày: “Lớn ở chỗ nào?”
“Đẹp trai hơn rất nhiều.”
“… Cậu đùa tôi à?”
“Không đùa. Tôi nói thật.” Tu Nam Dật đáp, rồi vừa mở máy tính vừa nói: “Tuy hiện giờ ngài Chu có thân phận giả, nhưng với năng lực của chúng ta, tra ra quá khứ của anh ta không phải chuyện khó. Cô nhìn đi, đây là ảnh trước kia của anh ta. So với bây giờ, cô thấy thế nào?”
Anh xoay máy tính về phía cô. Yến Lâm nhìn chăm chú vào màn hình, mắt mở to ngạc nhiên.
“Đây là cùng một người á? Trông chẳng khác gì ảnh trước và sau khi debut của mấy ngôi sao thẩm mỹ cả.”
Tu Nam Dật bật cười: “Tôi cũng nghĩ vậy.”
Mộng Vân Thường
“Trước khi trở thành thủ lĩnh Huyết Đao, ngài Chu chỉ là một thiếu niên bình thường, mồ côi cha mẹ, sống lang bạt khắp nơi. Quá khứ khá đơn giản, không có điểm gì đặc biệt.”
Yến Lâm lè lưỡi: “Vậy mà cũng có thể leo lên được vị trí đó, phải nói là ngài Chu đúng là có bản lĩnh.”
“Vấn đề nằm ở chỗ này.” Tu Nam Dật chống cằm, mắt dán vào màn hình, trầm ngâm. “Chúng ta vẫn không biết sào huyệt của Huyết Đao nằm ở đâu, cũng chưa từng bắt được ngài Chu. Anh ta cực kỳ cẩn thận. Ngay cả Ngân Hồ cũng thế.”
Từ sau lần bị gài bẫy, Ngân Hồ ngày càng cảnh giác. Muốn lợi dụng việc theo dõi cô ấy để lần ra nơi ẩn náu của Huyết Đao, gần như là chuyện không tưởng.
Yến Lâm vẫn giữ thái độ lạc quan: “Lo gì chứ, thuyền đến đầu cầu ắt sẽ thẳng. Hơn nữa tôi còn chuyện khác cần làm, vụ này để sau đi.”
Tu Nam Dật liếc cô: “Còn chuyện gì nữa? Vụ án ma cà rồng hút m.á.u chẳng phải cô đã phá rồi sao?”
“Phải, vụ đó xong rồi.” Yến Lâm nhún vai, giơ điện thoại lên. “Nhưng tôi lại vừa nhận nhiệm vụ khác từ Kỷ Hòa.”
Tu Nam Dật: “…”
Nói đến Kỷ Minh Vi, sau khi rời khỏi bữa tiệc, cô ta nặng nề trở về nhà.
Mẹ Kỷ đang ngồi ở phòng khách, thấy con gái về liền hỏi: “Vi Vi, con về rồi à? Tiệc sinh nhật ổn chứ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1827.html.]
Nghĩ đến những chuyện bị bẽ mặt trong bữa tiệc, Kỷ Minh Vi cố gắng nặn ra một nụ cười gượng gạo: “Cũng ổn ạ, mẹ đừng lo.”
Mẹ Kỷ từ biểu cảm của con gái liền đoán ra mọi chuyện không như mong đợi. Bà bực tức: “Trời ơi, cái con Kỷ Hòa c.h.ế.t tiệt! Nếu không vì nó thì nhà họ Kỷ chúng ta đâu rơi vào tình cảnh này? Nuôi nó hai mươi năm, rốt cuộc lại nuôi ra một con sói trắng, đúng là xui xẻo mà!”
Kỷ Minh Vi nhớ lại những lời Kỷ Hòa nói trong bữa tiệc, không nhịn được hỏi: “Mẹ, mẹ có biết Kỷ Tinh là ai không?”
Vừa nghe tới cái tên đó, gương mặt mẹ Kỷ lập tức thay đổi, miệng đang định mắng tiếp cũng khựng lại: “Con nghe cái tên này từ đâu?”
“Kỷ Hòa nói. Cô ta nói Kỷ Tinh mới là bố ruột của mình.”
Mẹ Kỷ im lặng rất lâu, không trả lời ngay.
Đúng lúc đó, Kỷ Sâm và Kỷ Mặc từ trên lầu bước xuống.
Kỷ Sâm vừa nhâm nhi trà vừa hỏi: “Hai người đang nói gì vậy?”
Kỷ Minh Vi quay sang: “Bố, con muốn hỏi bố về một người. Kỷ Hòa nói bố ruột của cô ta là Kỷ Tinh. Người này là ai vậy bố?”
Câu hỏi vừa thốt ra, sắc mặt Kỷ Sâm lập tức biến đổi.
Ông ta nhìn Kỷ Minh Vi rồi lại liếc sang vợ mình, vẻ mặt trở nên lạnh lùng, nặng nề như trời sắp mưa.
Cuối cùng, ông chỉ hừ một tiếng, không nói lời nào, rồi quay người bỏ đi.
Trên mặt Kỷ Minh Vi đầy vẻ hoang mang.
Lúc này, Kỷ Mặc đang đứng tựa bên cầu thang, tay đút túi, lên tiếng: “Kỷ Minh Vi, theo anh lên lầu.”
Cô ta không hiểu chuyện gì nhưng vẫn ngoan ngoãn đi theo anh trai.
Vào phòng, Kỷ Mặc nhìn cô, cười lạnh: “Em đúng là có bản lĩnh đấy, lại dám chọc vào vảy ngược của bố. Người mà ông ấy ghét nhất đời này, chính là Kỷ Tinh.”
“Ghét đến thế sao?” Kỷ Minh Vi ngạc nhiên.
“Hồi trẻ, người mẹ thích là Kỷ Tinh. Sau khi Kỷ Tinh chết, mẹ mới quay lại chấp nhận lấy bố. Giờ thì em hiểu vì sao bố lại ghét đến thế rồi chứ?”
Kỷ Minh Vi khựng lại vài giây, rồi lặng lẽ gật đầu: “Hiểu rồi…”
Bảo sao lúc nãy sắc mặt Kỷ Sâm lại khó coi đến như thế!