Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 1823

Cập nhật lúc: 2025-05-05 14:29:30
Lượt xem: 56

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrnjYynG1

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ánh mắt Kỷ Hòa lạnh băng đến thấu xương. Nếu ánh nhìn có thể g.i.ế.c người, e rằng Kỷ Mặc đã sớm bị b.ắ.n thủng thành trăm lỗ.

"Lợi dụng lòng tốt của người khác để hại người ta... Mẹ nó, Kỷ Mặc, anh còn là con người không hả?!"

Kỷ Mặc chỉ nhếch môi cười, ánh mắt tràn đầy vẻ tàn nhẫn:

"Biết làm sao được, Kỷ Hòa, cô phải c.h.ế.t thôi. Hai mươi năm trước nhà họ Kỷ nhận nuôi cô cũng chỉ vì cô có ích. Nhưng bây giờ cô đã vô dụng rồi. Cô nói xem, người không còn giá trị sống trên đời này để làm gì?"

Anh ta bật cười sảng khoái, rồi lại cúi xuống thấp giọng nói như rót độc vào tai:

Mộng Vân Thường

"Cô vẫn chưa hiểu tại sao hồi đó dù được nâng đỡ thế nào cô cũng không nổi tiếng, đúng không? Tôi nói thật cho cô biết—là vì ngay từ đầu, cô được nhà họ Kỷ nhận nuôi chỉ để hút vận khí. Cô sinh ra đã mang số tốt, nhưng bọn tôi đã chia hết vận khí của cô rồi. Cô phải chịu đựng, bị thiệt thòi, thì nhà họ Kỷ mới có thể vươn lên như diều gặp gió, mới có được địa vị như hôm nay."

Kỷ Mặc cười càng lúc càng lớn, như thể đây là một trò đùa thú vị:

"Nói trắng ra thì, cô chính là đại ân nhân của nhà họ Kỷ đấy. Chúng tôi nên cảm ơn cô, Kỷ Hòa!"

Ngay lúc đó, Kỷ Hòa cảm thấy một cơn đau âm ỉ lạ lùng lan ra từ trái tim.

Đó không phải là cơn đau thể xác—mà là tiếng kêu thống thiết còn sót lại của nguyên chủ, người từng sống với tất cả niềm tin ngây thơ rằng mình có một mái nhà.

Từ trước đến nay, Kỷ Hòa không phải người biết nhẫn nhịn. Nhưng hôm nay, Kỷ Mặc đã vô liêm sỉ đến mức khiến người ta muốn tát cho một cái.

Không suy nghĩ nhiều, cô giơ tay lên, giáng một cái tát thật mạnh lên mặt anh ta.

"Lũ súc sinh các người."

Cô lạnh giọng, ánh mắt sắc như dao:

"Còn anh, Kỷ Mặc. Tôi chưa chết, nhưng không có nghĩa anh không phải là kẻ g.i.ế.c người. Nhớ kỹ đi, sẽ có một ngày, tôi sẽ tự tay tống anh vào tù."

Kỷ Mặc nhíu mày rồi bật cười như thể nghe thấy chuyện buồn cười nhất thế gian:

"Rồi sao? Kỷ Hòa, cô nghĩ tôi ngu như Kỷ Thanh chắc? Tôi đã ra tay thì làm sao để lại chứng cứ? Đúng là tôi bỏ thuốc ngủ cô, nhưng cô tìm được bằng chứng không? Nếu không có, thì chỉ có thể trơ mắt nhìn tôi nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật thôi."

Anh ta nhìn cô bằng ánh mắt đầy đắc ý. Nếu Kỷ Hòa căm ghét anh ta, thì anh ta giờ cũng chẳng ngại cắn trả lại cô. Trong mắt anh ta, đây là công bằng.

Kỷ Hòa không phản ứng gì với sự khiêu khích đó. Cô chỉ đứng dậy, thản nhiên nói:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1823.html.]

"Yên tâm đi. Anh sẽ không thể nhởn nhơ được bao lâu đâu."

Câu nói ấy nhẹ nhàng như một lời chúc ngủ ngon. Nhưng ai nghe cũng phải rùng mình.

Sau đó, cô rời khỏi quán cà phê mà không hề quay đầu lại. Cô biết nếu còn nhìn thêm một chút nữa vào gương mặt giả dối đó của Kỷ Mặc, cô sẽ không kiềm được mà nôn ra mất.

Tuy nhiên, người thật sự thắng cuộc trong lần đối đầu này lại chính là cô.

Sau khi bê bối nhà họ Kỷ cấu kết với luật sư để chèn ép người dân bị phơi bày, thanh danh của bọn họ bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Kỷ Hòa tính nhẩm trong lòng—cho dù bọn họ có vung tiền để dập truyền thông, thì niềm tin của công chúng một khi đã mất thì không cách nào lấy lại được.

Đáng đời.

Và đây chỉ mới là khởi đầu. Vận may mà bọn họ từng cướp đoạt từ nguyên chủ, sớm muộn gì cũng sẽ phải trả lại.

Nếu năm đó không nhận nuôi nguyên chủ, nhà họ Kỷ đã tiêu tán vận khí từ lâu rồi. Quả báo chỉ đến chậm một chút mà thôi, chứ nó chắc chắn sẽ đến.

Không lâu sau, con trai cả nhà họ Hạ – Hạ Tri An tổ chức sinh nhật.

Một tấm thiệp mời được gửi đến tận tay Kỷ Hòa. Tấm thiệp dày nặng, chỉ cần cầm lên cũng có thể cảm nhận được sự xa hoa. Đối với giới nhà giàu, ngay cả thiệp mời cũng là cách thể hiện đẳng cấp.

Nghe nói nhà họ Hạ vẫn mời cả nhà họ Kỷ như thường lệ—đây là tục lệ đã nhiều năm. Mỗi dịp sinh nhật Hạ Tri An, nhà họ Kỷ luôn có mặt.

Nhưng lần này, tên được ghi trên thiệp không phải là “nhà họ Kỷ” mà là Kỷ Hòa, được viết rõ ràng, ngay ngắn.

Chỉ mời một mình cô.

Kỷ Hòa mỉm cười. Cô biết ơn sự tôn trọng mà nhà họ Hạ dành riêng cho mình.

Trong mắt người ngoài, chuyện được nhà họ Hạ đích thân mời có một ý nghĩa hoàn toàn khác.

Cô sẽ tham dự bữa tiệc sinh nhật này.

Trái ngược với sự thản nhiên và vui vẻ của Kỷ Hòa, nhà họ Kỷ lại như ngồi trên đống lửa. Bởi vì vụ bê bối liên quan đến Trương Tường, nhà họ Kỷ đang là tiêu điểm chỉ trích. Bây giờ lại xuất hiện ở nơi đông người, chẳng khác nào tự rước xấu hổ vào thân.

Nhưng mời thì vẫn mời. Hạ Tri An là chủ nhà, nếu không có người nhà họ Kỷ đến, lại thành thất lễ.

Cuối cùng, người được cử đi là Kỷ Minh Vi.

Hiếm có cơ hội xuất hiện thay mặt nhà họ Kỷ trong một dịp long trọng như vậy, cô ta cực kỳ vui mừng. Dù biết chắc chắn sẽ phải chịu đựng những lời bàn tán, nhưng cô ta vẫn chấp nhận.

Loading...