Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 1697

Cập nhật lúc: 2025-05-03 04:54:44
Lượt xem: 50

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7pgbVlt4I7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Điền Nhược Kỳ nhìn thau đồ, mặt biến sắc. Giặt tay bằng nước sông, phải ngồi xổm xuống, dùng bàn chà chà từng cái một. Mệt muốn xỉu.

Cô vốn quen sống như công chúa, có người phục vụ tận răng. Ở nhà, việc giặt giũ là của người giúp việc, bàn tay trắng muốt của cô chưa từng động đến nước lạnh, nay lại bị bắt làm như thế?

Cô giận sôi m.á.u trong lòng.

"Đây là gameshow chứ đâu phải khóa huấn luyện? Tôi là minh tinh mà, không phải ô sin!"

Nhưng xung quanh đều đang lục đục chuẩn bị, nhưng Kỷ Hòa lại là người đầu tiên xắn tay bê thùng gỗ lên, bước nhanh về phía bờ sông.

Ngay sau lưng cô, Diệp Chi Tinh lon ton chạy theo như một cái đuôi nhỏ, tay cầm theo tấm ván giặt đồ và cục xà phòng, vừa đi vừa gọi:

"Chị Kỷ ơi, để em làm cho, để em làm cho!"

Cùng lúc đó, Lương Điềm Điềm và Tiêu Trạch Trình vừa trò chuyện vừa cười nói, cũng đi ngang qua.

Tô Chiếu An quay sang Điền Nhược Kỳ: "Bọn mình cũng qua đó nhé?"

Điền Nhược Kỳ khẽ gật đầu: "Ừ, được."

Nhưng trong lòng cô ta lại tính toán, hai người một nhóm, phải giặt tận hai thùng quần áo. Chi bằng cô ta cứ lén làm biếng, giặt cầm chừng, chắc chắn Tô Chiếu An sẽ thấy vậy mà chủ động giúp mình thôi...

Kỷ Hòa ngồi xổm xuống mép sông, tay chân nhanh nhẹn, động tác giặt quần áo dứt khoát, thành thạo. Trong nhóm sáu người, cô là người có tiến độ nhanh nhất.

Trên sóng livestream, hàng loạt bình luận tràn lên:

[Trời ơi, tôi còn tưởng mấy minh tinh thì biết gì về giặt giũ, ai ngờ Kỷ Hòa lại nhanh thế này!]

[Tôi còn chật vật với mấy thứ cổ lỗ sĩ này, nói gì đến họ... Dùng ván giặt với xà phòng á? Tưởng tượng thôi đã thấy cực!]

[Đạo diễn Lý Mậu chắc cố tình tạo thử thách để kiểm tra khả năng thực tế của họ đây mà!]

[Còn tưởng cô chiêu nhà họ Kỷ không biết động tay vào việc nhà, ai dè lại giỏi quá chừng!]

Một lát sau, Lương Điềm Điềm khẽ nhăn mặt, buông một tiếng "aishhhh" đầy đau đớn.

Kỷ Hòa quay sang hỏi: "Sao vậy em?"

Lương Điềm Điềm giơ ngón tay phải ra, than thở: "Em bị trầy tay rồi..."

Quả nhiên, ở ngay khớp ngón giữa, da bị mài rách, đỏ lên thấy rõ.

[Trời đất ơi, nhìn thấy mà đau... Thương Điềm Điềm quá đi mất!]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1697.html.]

[Nhìn là biết cô ấy giặt nghiêm túc lắm, mới bị trầy tay thế này!]

[Chơi show thực tế, chủ yếu là chân thành, Điềm Điềm đúng chuẩn luôn!]

Kỷ Hòa cúi đầu nhìn kỹ vết thương, rồi bất ngờ đưa tay ra ấn nhẹ lên đó.

Lương Điềm Điềm phản xạ muốn rụt tay lại, nhưng không hiểu sao ngón tay của Kỷ Hòa lại mát lạnh, vừa chạm vào liền dịu đi cơn đau. Giống như... có phép màu vậy.

Một lúc sau, Kỷ Hòa nhẹ nhàng nói: "Vết thương này là do em dùng sai lực khi giặt đồ. Để chị chỉ cho."

Nói rồi, cô hơi nghiêng người, làm mẫu lại động tác của mình một cách chậm rãi. Lương Điềm Điềm chăm chú quan sát, gật đầu liên tục.

"Ồ, thì ra là vậy. Em giặt sai cách từ đầu rồi, thế nên mới bị trầy tay."

[Lúc nãy nhìn không để ý, giờ mới thấy Kỷ Hòa giặt đồ quá thuần thục, chắc là từng giặt nhiều lần lắm rồi!]

[Không ngờ chị Kỷ không chỉ đẹp mà còn khéo tay, đúng chuẩn vợ hiền dâu thảo nè!]

[Còn Điền Nhược Kỳ thì sao thế nhỉ? Kỷ Hòa gần xong một thùng rồi mà cổ còn loay hoay mãi có vài cái áo...]

Lúc mọi người đang miệt mài giặt đồ, một giọng nói bất ngờ vang lên từ xa:

"Ôi dào, mọi người giặt đồ ở đây à? Nhường tôi một chỗ với, tôi cũng muốn giặt!"

Lương Điềm Điềm nghe tiếng liền ngẩng đầu, mặt sa sầm.

Lại là bác gái Triệu!

Không hiểu sao, mỗi lần thấy người phụ nữ này là cô lại thấy căng thẳng. Nhưng vì đang ghi hình trực tiếp, cô chỉ có thể cúi đầu, tập trung vào chậu quần áo trước mặt.

Bác gái Triệu bưng thùng nước tới, vẻ mặt vui như Tết. Bà ta vừa tới nơi đã lấy thân hình tròn trịa của mình đẩy Lương Điềm Điềm sang một bên, giành chỗ bên bờ sông.

Sau đó, bà ta quay sang Điền Nhược Kỳ, đột nhiên cười rạng rỡ, vỗ mạnh vào vai cô ta:

"Úi chà, cháu gái à, cháu tên gì thế?"

Nếu là lúc bình thường, chắc chắn Điền Nhược Kỳ chẳng thèm đoái hoài tới mấy người phụ nữ ở quê. Nhưng hiện tại đang quay chương trình, tương tác với người dân địa phương có thể giúp cô ta ghi điểm trong mắt khán giả.

Cô ta lập tức cười thân thiện: "Dạ, cháu tên là Điền Nhược Kỳ ạ."

"Hả? Điền... Điền gì cơ?" Bác gái Triệu hơi nhăn trán, có vẻ không nghe rõ.

Không còn cách nào, Điền Nhược Kỳ phải nhắc lại lần nữa.

Mộng Vân Thường

"À à, Tiểu Điền à!" Bác gái gật đầu lia lịa, rồi cười tươi như hoa. "Nhìn cháu này, ăn mặc giản dị, lại ít nói, bác thích lắm. Nếu cháu chịu đến nhà bác ở thì còn gì bằng!"

Loading...