Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 1278

Cập nhật lúc: 2025-03-30 15:27:29
Lượt xem: 16

Theo lịch trình, Ôn Hân sẽ là người chụp ảnh trước Kỷ Hòa.

Khi Ôn Hân tạo dáng trước ống kính, Kỷ Hòa kéo một chiếc ghế nhỏ đến bên cạnh, chống cằm quan sát.

Nhiếp ảnh gia chăm chú điều chỉnh góc máy, chụp "tách tách" vài tấm, rồi bất giác nhận ra Kỷ Hòa đang ngồi yên lặng, bộ dạng nghiêm túc chẳng khác nào một học sinh chăm chỉ. Nhìn cảnh này, anh ta không khỏi cảm thấy thú vị.

"Cô Kỷ, bây giờ vẫn chưa đến lượt cô đâu. Cô có thể qua bên kia nghỉ ngơi một lát."

Kỷ Hòa đáp lại rất chân thành:

"Tôi chưa có kinh nghiệm chụp quảng cáo nên muốn xem trước một chút, học hỏi kinh nghiệm."

Lười thì lười, nhưng dù là đóng phim hay quay quảng cáo, cô vẫn luôn nghiêm túc.

Nhiếp ảnh gia mỉm cười:

"Cô Kỷ không cần căng thẳng đâu, lát nữa tôi sẽ hướng dẫn cho cô."

"Không sao đâu. Tôi chỉ đang đứng xem với tư cách là một khán giả thôi. Biết đâu lại nghĩ ra được điều gì mới mẻ."

Thấy cô kiên quyết như vậy, nhiếp ảnh gia cũng không nói thêm gì nữa.

Trong lúc chụp, anh ta bất chợt quay sang hỏi:

"Có nhìn ra điều gì không?"

Kỷ Hòa gật đầu:

"Tôi có một suy nghĩ, nhưng vẫn chưa hoàn thiện lắm."

"Là gì vậy?"

Cô chỉ vào màn hình máy ảnh:

"Bức ảnh này, đẹp thì đúng là đẹp thật, nhưng cũng chính vì quá đẹp nên lại có vấn đề."

Ôn Hân nghe vậy lập tức biến sắc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1278.html.]

Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa

Đẹp thì có gì sai?

Chẳng lẽ Kỷ Hòa đang ghen tị vì ảnh chụp của cô ta quá hoàn hảo, hiệu quả quá xuất sắc nên mới cố ý chê bai?

Cô ta lạnh giọng nói:

"Cô Kỷ không hay mua đồ online phải không? Bản chất của kinh doanh online chính là bán hình ảnh! Ảnh không đẹp thì làm sao thu hút khách hàng?"

Kỷ Hòa gật đầu:

"Câu này không sai. Nhưng suy cho cùng, khi mua quần áo, thứ khách hàng quan tâm nhất vẫn là tính thực dụng. Người mẫu mặc lên đẹp đến mấy cũng không quan trọng. Quan trọng là khi họ mặc lên, có đẹp hay không."

Cô dừng một chút rồi nói tiếp:

"Chính vì thế, ảnh chụp quá đẹp đôi khi lại phản tác dụng. Tôi nghĩ rằng khi chụp hình, nên trang điểm nhẹ nhàng, đồng thời điều chỉnh lại một số tư thế quá phức tạp, khó thực hiện trong thực tế."

"Phải làm sao để khách hàng nhìn vào ảnh mà có thể tưởng tượng được: 'À, trong những tình huống hàng ngày, bộ trang phục này vẫn khiến mình nổi bật.' Như vậy mới thực sự thúc đẩy họ quyết định mua hàng."

Lời nói của Kỷ Hòa khiến cả studio rơi vào im lặng trong chốc lát.

Nhiếp ảnh gia hơi sững người. Các nhân viên cũng nhìn nhau, rồi bắt đầu bàn luận xôn xao:

"Thật ra... những gì cô Kỷ Hòa nói cũng rất có lý đấy. Khi tôi mua quần áo, tôi cũng rất ghét những bức ảnh chụp quá nghệ thuật. Nhiều khi nhìn ảnh xong còn không biết mình đang xem quần áo hay xem mặt người mẫu nữa!"

"Đúng vậy! Mấy người mẫu lúc nào cũng tạo dáng quá mức, uốn éo đến nỗi tôi còn chẳng nhìn ra kiểu dáng thực tế của bộ đồ. Thành ra ngay cả quần áo xấu cũng có thể bị mặc thành đẹp."

"Chính xác! Mấy thương hiệu thời trang cứ thích tạo cảm giác sang trọng, xa hoa, nhưng rốt cuộc chỉ khiến khách hàng ảo tưởng. Nhìn ảnh thì long lanh, mua về thì... thảm họa."

"Tôi vẫn luôn thắc mắc liệu mấy nhà thiết kế này có đang sống trên mây không nữa? Họ có bao giờ tự hỏi người bình thường như chúng ta thực sự cần gì không? Chúng ta đâu có ngày nào cũng tham gia tiệc tối, cũng chẳng thường xuyên ra vào khách sạn năm sao. Những bối cảnh đó hoàn toàn không có ý nghĩa thực tế với chúng ta."

"..."

Ôn Hân cứng đờ người.

Cô ta không thể ngờ được rằng mọi người ở đây lại đồng loạt đứng về phía Kỷ Hòa!

Rõ ràng những bức ảnh cô ta chụp đều thuộc đẳng cấp tinh tế, cao cấp. Vậy mà đám người này lại không biết thưởng thức!

 

Loading...