Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 1274
Cập nhật lúc: 2025-03-30 15:20:21
Lượt xem: 23
Như thể có một giọng nói vang lên bên tai:
"Chị sẽ thay em làm vật tế. Để em và Điền Điền có thể sống tiếp... Chị tin em sẽ bảo vệ tốt cho Điền Điền. Hãy sống thật tốt và chấm dứt lời nguyền của thôn Nha Thần..."
Triệu Tương nhắm mắt, hai hàng nước mắt lặng lẽ rơi xuống.
Cô mở mắt ra, ánh nhìn kiên định hơn bao giờ hết.
"Bà không phải là chị tôi."
Lời vừa dứt, thanh kiếm gỗ đào trong tay cô vung lên, đ.â.m thẳng vào trưởng thôn!
Chỉ trong nháy mắt, âm thanh "xèo xèo" vang lên, như thể có thứ gì đó bị đốt cháy.
Trưởng thôn hét lên thảm thiết, những khuôn mặt trên người hắn cũng vặn vẹo trong đau đớn.
Tiếng kêu khóc vang vọng khắp không gian.
Triệu Tương đứng lặng, nhìn khuôn mặt Triệu Ngọc trên má trưởng thôn dần méo mó, rồi tan biến cùng cơ thể hắn.
Nhìn thấy Triệu Tương, khuôn mặt méo mó của Triệu Ngọc bỗng dịu lại. Nụ cười hiền hòa mà cô từng quen thuộc dần hiện ra, như thể tất cả oán hận đã tan biến.
Rồi, khuôn mặt ấy từ từ phai nhạt, tan biến vào hư không.
Triệu Tương siết chặt kiếm gỗ đào, nhưng đôi chân đã không còn chút sức lực. Cô ngồi xuống, giọng thì thầm, như nói với chính mình:
"Chị ơi, em đã làm được rồi..."
Điền Điền đứng bên cạnh, không hiểu vì sao "mẹ" lại khóc. Cô bé ngây thơ giơ tay nhỏ bé lên, vụng về lau nước mắt cho "mẹ", giọng non nớt:
Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa
"Mẹ ơi, đừng khóc... Mẹ nhớ dì Tương Tương à?"
"Dì ấy sẽ trở lại với chúng ta mà..."
Trên bầu trời, đàn quạ đồng loạt kêu lên rồi vỗ cánh bay đi. Những bóng đen dần biến mất nơi chân trời, như báo hiệu ánh sáng cuối cùng cũng phá tan màn đêm u tối.
Sau khi kết thúc chuyện ở thôn Nha Thần, trở về thành phố S, Kỷ Hòa nhanh chóng nhận được một công việc mới: buổi chụp ảnh quảng cáo cho thương hiệu thời trang "Ngộ Xuân".
"Ngộ Xuân" từng là thương hiệu danh tiếng, xuất hiện khắp các con phố lớn nhỏ. Nhưng thời gian qua đi, nó dần rơi vào quên lãng.
Thông tin này, Kỷ Hòa biết từ ký ức của nguyên chủ. Và đương nhiên, Kiều Lê cũng biết. Nhưng cô vẫn cẩn thận báo lại cho Kỷ Hòa.
"Tôi xem qua bộ sưu tập mùa thu năm nay của Ngộ Xuân rồi. Họ có vẻ đang muốn đổi mới phong cách. Mà phong cách đó lại rất hợp với cô. Nếu cô hứng thú thì có thể thử."
Kỷ Hòa cầm bản thiết kế Ngộ Xuân gửi tới, nhìn qua một lượt rồi gật đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1274.html.]
Kiều Lê có con mắt tinh tường trong ngành thời trang. Nghe theo cô ấy, chắc chắn không sai.
"Ồ, đúng rồi." Kiều Lê bỗng nhớ ra, bổ sung thêm: "Nhưng có một chuyện tôi phải nói trước với cô. Nghe nói Ngộ Xuân cũng gửi lời mời cho Kỷ Minh Vi."
Động tác lật trang của Kỷ Hòa khựng lại.
Kiều Lê thở dài, giọng bất lực: "Ngộ Xuân mời cô ta, nhưng Kỷ Minh Vi có nhận hay không lại là chuyện khác. Dù sao, mấy năm gần đây cả doanh thu lẫn mức độ nhận diện của thương hiệu này cũng không tốt lắm."
Trong giới, quan hệ giữa thương hiệu và nghệ sĩ là hai chiều. Không phải cứ thương hiệu muốn hợp tác là nghệ sĩ sẽ đồng ý.
"Tôi nói trước với cô để cô chuẩn bị tinh thần. Nếu Kỷ Minh Vi đồng ý, có thể cô sẽ phải chạm mặt cô ta. Nếu thấy không thoải mái, bây giờ từ chối vẫn còn kịp."
Kỷ Hòa mỉm cười nhạt nhẽo.
"Khó chịu gì chứ?"
Cô sẽ không để Kỷ Minh Vi ảnh hưởng đến cảm xúc của mình.
Hơn nữa...
"Yên tâm đi." Cô nhẹ nhàng nói. "Dựa vào tính cách của Kỷ Minh Vi, cô ta sẽ không nhận lời đâu."
Kể từ khi trở lại nhà họ Kỷ, Kỷ Minh Vi luôn tìm cách nâng cao giá trị bản thân, liên tục dựa vào các mối quan hệ trong gia tộc để có được những cơ hội tốt nhất.
Điều này cho thấy tham vọng của cô ta lớn đến mức nào.
Một thương hiệu đang xuống dốc như Ngộ Xuân? Đối với Kỷ Minh Vi, e rằng chỉ là một sự sỉ nhục.
Quả nhiên, Kỷ Hòa đoán không sai.
Cùng lúc đó, trong biệt thự nhà họ Kỷ.
Kỷ Minh Vi đang ngồi thư giãn, để chuyên viên chăm sóc móng tay. Vừa nghe quản lý báo tin, cô ta lập tức bật cười lạnh lẽo.
"Cái gì? Ngộ Xuân á?"
Cô ta cầm ly rượu vang lên, chậm rãi lắc nhẹ, ánh mắt tràn đầy khinh thường.
"Một thương hiệu rác rưởi như vậy cũng dám mời tôi làm đại diện? Ai cho bọn họ cái gan đó?"
Quản lý do dự, định giải thích gì đó, nhưng Kỷ Minh Vi đã cắt ngang.
"Tôi là người đã từng hợp tác với bao nhiêu thương hiệu quốc tế. Vậy mà bây giờ lại có một cái thương hiệu nội địa đang xuống dốc dám mời tôi? Chuyện nực cười thế này mà anh cũng kể với tôi à?"
Cô ta đặt ly rượu xuống, giọng điệu lạnh lùng, đầy khó chịu:
"Anh làm quản lý của tôi không phải để lãng phí thời gian của tôi! Nếu anh không biết chọn lọc công việc, tôi có thể tìm một người khác có mắt nhìn hơn."